Xoạch xoạch xoạch!
Thấy Cơ Như Yên tự sát, những thiên tài có mặt tại đó tức khắc biến sắc.
"Thiếu chủ ... "
Cơ Như Yên phun ra một ngụm máu tươi, sau đó ngã xuống, miệng lẩm bẩm.
"Em là người của tôi, tôi chưa cho em chết, em không được phép chết."
Một giọng nói vô cùng ngang ngược chợt văng vẳng bên tai Cơ Như Yên, ngay giây sau, cô ta cảm nhận được một hơi thở đầy thân thuộc, kèm theo đó là một bàn tay rộng lớn, mạnh mẽ ôm chầm lấy mình.
Cơ Như Yên ngẩng đầu lên, khi thấy gương mặt của Diệp Phàm, trong mắt hiện rõ vẻ vui mừng: "Thiếu chủ, tôi ... "
“Đừng nói gì cả."
Diep Pham vừa noi vừa om lay Co Nhu Yen, tay con lại lay Cuu U Hoan Hồn Châm, phong tỏa huyệt vị ngăn không cho vết thương ở ngực tiếp tục chảy máu, xong xuôi mới cầm lấy chuôi dao rút ra, rồi châm cứu tiếp.
Hiện tại, Diep Pham đa mạnh hơn trước rat nhiều, Cửu U Hoàn Hồn Châm cũng có thể vận dụng đến châm thứ mười ba. Sau khi thi triển châm thứ mười ba, vết thương trên ngực Cơ Như Yên nhanh chóng khép lại với tốc độ mắt thường cũng nhìn thấy được.
Chẳng mấy chốc, Cơ Như Yên đã khôi phục như ban đầu, chẳng còn chút dáng vẻ gì của một người suýt đi đời nhà ma.
Khi nhìn thấy cảnh này, trong mắt những người ở các giới khác hiện rõ vẻ khiếp sợ.
Họ chưa từng thấy ai sở hữu y thuật cao siêu đến thế, tay nghề này còn lợi hại hơn cả linh đan trị thương nữa kìa.
“Chính
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bay-vi-su-phu-dinh-phong-de-nhat-than-vuong/1420724/chuong-1385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.