Ngày anh về … 
Sáng …. 
Nó đến công ti, tâm trạng đặc biệt thoải mái, vui vẻ! Vì sao ư? Đơn giản thôi vì hôm nay anh về Việt mà! Nhưng chiều tối mới đến, mai mới gặp anh. 
Với tâm trạng như vậy nó làm việc có tinh thần hẳn lên, không ủ rủ nữa. 2 tuần rồi, nó không gặp anh nó tưởng chừng như nữa tháng! A, huề tiền quá! Không gặp anh 2 tuần mà như 2 tháng vậy, nó nhớ anh quá! Khi iu con người ta hay không bình tĩnh như vậy à? 
Sao hôm nay lâu tan sở thế nhỉ???? Nó trông tới chiều anh về anh đt cho nó, nó sẽ đc nghe giọng anh! Giọng nói ấm áp mà 2 tuần qua nó không nghe! Nó tự cười mình,Hoàng Vy ngày xưa đâu rồi? 1 Hoàng Vy không biết để ý 1 người con trai là thế nào, 1 Hoàng Vy sắt đá lạnh lùng, nay lại ngồi đây nhớ nhung 1 người đến nỗi mất hết tinh thần!Nhưng mà… nó không thể khống chế lòng mình nghĩ về anh. Nó thấy từ khi nó xuất viện, tính tình thay đổi thì phải. 
*****_____******** 
Nó đang ăn cơm cùng mẹ nó 
-mau quá, mới đây con đã đi làm hơn nữa năm rồi- bà Quỳnh nói. 
-dạ, cũng mau thiệt- nó tl 
-Quân nó có nhắc j với con không?- 
-dạ có, lâu lâu chuyện j cần nhớ thì anh Quân nhắc lại cho con, mặc dù biết con không nhớ j hết- nó 
-uh, nó vẫn quan tâm con như trc hả?- mẹ nó hỏi nó 
-anh Quân quan tâm con lắm mẹ- nó cười 
-con… thấy nó như thế nào?- bà thử hỏi nó 
-con thấy… anh Quân 
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-a-nam-lay-tay-anh-nhe/1514930/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.