18.
"Vân Vãn và anh Dật tình cảm thật tốt."
Vân Hoài mở miệng, trong mắt lóe lên ý đồ không tốt: "Khi ba mẹ nói với cậu về việc kết hôn, cậu còn không vui đâu."
Cậu ta rót hai ly rượu, đứng dậy đi tới phía tôi.
Đưa một ly đến trước mặt tôi: "Nhìn thấy cậu sống hạnh phúc như vậy, trong lòng tôi rất vui vẻ, Vân Vãn, tôi kính cậu một ly."
Tôi đang muốn từ chối.
Nhưng Hách Liên Dật bên cạnh nói trước: "Em ấy không uống được cái này."
Giọng hắn lười biếng, nhưng trong lời nói vẫn mang chút lạnh lùng.
"Vãn Vãn nhà tôi trước đây trải qua cuộc sống cực khổ, thân thể không tốt, đang điều dưỡng, cậu đừng đến gieo họa cho em ấy."
Nụ cười trên mặt Vân Hoài cứng lại: "Tại sao tôi lại gieo họa cho cậu ấy chứ, anh Dật, có phải Vân Vãn đã nói gì với anh, để cho anh hiểu lầm..."
"Ai cmn là anh cậu? Cút xa một chút, tôi bị dị ứng với trà xanh." Hách Liên Dật giương mắt, lời nói lúc này là lời cảnh báo thực sự, "Vân Hoài, nếu cậu còn dùng những thủ đoạn bỉ ổi để bắt nạt vợ tôi, để xem tôi có xử lý cậu không."
"Dĩ nhiên, chuyện lúc trước cũng sẽ không thể bỏ qua như vậy."
Bầu không khí trong nháy mắt ngưng trọng.
Mọi người đều không nghĩ tới Hách Liên Dật lại đột nhiên làm khó dễ Vân Hoài.
Tôi cũng không nghĩ tới hắn trực tiếp xé rách mặt như vậy.
Về chuyện trước đó giữa tôi và Vân Hoài, hắn... biết được bao nhiêu?
Ngực hơi nóng lên, tôi nhẹ nhàng gãi gãi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-con-om-yeu-cua-lao-dai/2000346/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.