Bé ngoan?
Từ ngữ thân mật như vậy...
Phương Huyền hoàn toàn không hiểu gì, trong mắt đen láy của cậu hiện lên hai chữ "Bé ngoan". Những từ ngữ thân mật như vậy chưa từng xuất hiện trong cuộc đời cậu.
Cậu cố gắng tìm kiếm ký ức cuộc sống và tình huống liên quan đến kịch bản. Theo như thông tin nhân vật và bối cảnh của kịch bản, Kỷ Dịch Duy chưa từng về nước, còn cậu thì luôn ở trong nước, hai người chưa từng gặp mặt nhau.
Hơn nữa, theo diễn biến của kịch bản, sau khi rời khỏi đảo, Đặng Thu Lâm sẽ gặp Kỷ Dịch Duy và họ sẽ đi cùng nhau.
Nếu theo diễn biến của tình tiết, thời điểm cậu chết cách không còn xa nữa.
Kịch bản chỉ nói cái chết sẽ xảy ra trong vòng một tháng mà không nói rõ thời gian cụ thể, chẳng phải đó là ở tầng đầu tiên sao? Nếu Đặng Thu Lâm có thể giết chết cậu, chắc chắn hắn ta có được đạo cụ không tầm thường. Khi kết hợp đạo cụ của hắn ta và của cậu, cả hai sẽ tỏa sáng trong tận thế.
Phương Huyền nhắm mắt lại, nghỉ ngơi một lát, tay phải nắm chai nước khoáng rỗng, cái chai phát ra tiếng kêu răng rắc.
Dù biết chuyện này, cậu cũng không định ra tay phản công Đặng Thu Lâm. Đặng Thu Lâm là nhân vật chính của cuốn sách này, hắn ta có trách nhiệm và vai trò của mình. Nếu cậu giết Đặng Thu Lâm, vậy ai sẽ cặp với Kỷ Dịch Duy và đi cứu thế giới đây?
Cậu sao? Không thể nào.
Nhân vật chính cứ vượt ải thì vượt, cứ ở bên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-cong-xinh-dep-om-yeu-khuay-dao-san-khau/1076328/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.