Editor: Thùy Linh “Anh hai, anh về rồi.” Cửa phòng bị mở ra một cái khe nhỏ, Lộ Tinh Trạch nhỏ tiếng chào anh. Anh không đáp. Lộ Tinh Trạch nhỏ hơn Lộ Tinh Minh 3 tuổi, là em trai cùng ba khác mẹ. Tính cách dịu dàng lại hiểu chuyện, thông minh, lễ phép, là cục cưng được nâng nâng niu trong lòng bàn tay của Lộ gia, dĩ nhiên là chưa từng làm ông Lộ thất vọng bao giờ, cho dù là học tập hay đối nhân xử thế, đều làm đến mức tốt nhất. Khác với em trai đang mừng rỡ, Lộ Tinh Minh hơi lạnh nhạt: “Sao còn chưa ngủ.” “Em đang làm bài tập, anh giảng cho em với được không?” Lộ Tinh Trạch sợ ông Lộ nghe thấy, lại sợ Lộ Tinh Minh từ chối nên cúi người xuống thấp, ánh mắt dè dặt cẩn thận. Lộ Tinh Minh dừng bước, xoay người tiến vào phòng. Bên trong phòng có giá sách bày nhiều sách vở, ở góc tường có chỗ trưng bày, mặt trên là giấy khăn và mấy chiếc cúp lớn nhỏ. Ngoài ra, còn có hình ảnh hai anh em chụp ảnh chung được đặt ở đầu giường, ảnh được chụp lúc Lộ Tinh Minh cỡ chừng 12 tuổi, mặt mày tối tăm. Đây là bức ảnh duy nhất của hai người cho nên Lộ Tinh Trạch vô cùng quý trọng. Lộ Tinh Minh kéo ghế ra ngồi xuống, cầm cuốn sách bài tập lên lật ra: “Bài nào?” Lộ Tinh Trạch vừa gấp gáp vừa mừng rỡ nói: “Bài 3 ạ.” Anh nhìn qua, cầm bút giải trên tờ giấy nháp. Lộ Tinh Trạch ngồi ngay ngắn, trong ánh mắt đầy vẻ hâm mộ anh hai của mình. Lộ Tinh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-cung-toc-gia-cua-em-rot-roi/2401791/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.