🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bùi Uyển và Cư Lan hẹn gặp vào buổi tối ba ngày sau, đúng lúc cả hai vừa kết thúc ghi hình một chương trình tạp kỹ, tối hôm đó không có lịch trình gì.

 

Địa điểm gặp mặt là một nhà hàng tao nhã, bảo mật rất tốt.

 

Cư Lan đến trước, trong điện thoại là ảnh của Bùi Uyển ở sân bay hôm nay.

 

Dì nhìn người con gái từng nói thích mình cách đây nửa năm, hiện giờ mới chỉ qua nửa năm thôi, dường như đã trưởng thành và trầm ổn hơn rất nhiều, giữa đáy mắt lại chất chứa thêm phần u sầu khiến Cư Lam bất giác cảm thấy xót xa.

 

Chẳng bao lâu sau, Bùi Uyển đến nơi, vẫn mặc bộ đồ trong tấm ảnh kia, hiển nhiên là vừa tan làm đã vội vàng chạy tới.

 

Khi Bùi Uyển đẩy cửa phòng bao ra, trông thấy người trước mắt, người từng khiến lòng chị day dứt rất lâu, chị hít một hơi thật sâu, bàn tay nắm lấy tay nắm cửa vì siết chặt quá mà trắng bệch cả đầu ngón.

 

Thế nhưng điều khiến chị bất ngờ là, trái tim mình lại không gợn lên bao nhiêu sóng.

 

Chị ấy thở phào nhẹ nhõm, bước vào trong phòng, đóng cửa lại, ngồi xuống đối diện Cư Lan, tâm trạng trong lòng càng lúc càng nhẹ nhõm hơn.

 

"Dì Cư, đã lâu không gặp, dạo này dì thế nào rồi ạ?"

 

Cư Lan cũng không khỏi kinh ngạc khi thấy Bùi Uyển có thể chào hỏi mình một cách tự nhiên như vậy, hoàn toàn không có chút cảm xúc nào khiến người ta khó xử.

 

Thế nhưng chẳng hiểu vì sao, trong lòng Cư Lan lại thoáng dâng lên một tia hụt hẫng. Dì ta vốn tưởng cô gái này sẽ vẫn như trước kia, để ý và si mê mình.

 

"Gần đây cũng ổn." Cư Lan vốn đã ở độ tuổi này, không để lộ cảm xúc ra ngoài mà chỉ mỉm cười đáp, "Ngược lại là cháu đấy, trông có vẻ rất mệt."

 

Bùi Uyển khẽ cười, "Vâng, cháu chưa từng nghĩ làm nữ idol lại mệt đến vậy, quản lý sắp lịch dày đặc lắm ạ."

 

"Cũng không cần phải vất vả như thế chứ." Cư Lam nhíu mày không đồng tình, "Cả chú cháu nữa, sao lại nỡ để cháu mệt như vậy?"

 

Bùi Uyển lắc đầu, trong mắt lại hiện lên sự thỏa mãn, "Cháu rất thích cuộc sống hiện tại, cũng rất hài lòng với lịch trình của quản lý. Hơn nữa quản lý không chỉ biết sắp xếp công việc, cách bố trí rất hợp lý ạ."

 

"Vậy sao?" Cư Lam nhìn Bùi Uyển, cảm thấy có vẻ vui vẻ hơn cả trong ảnh, nhưng rồi lại nghĩ đến việc vẫn chỉ là một cô gái vừa qua tuổi đôi mươi, trong lòng lại không khỏi xót xa, "Thật ra cháu không cần phải cố gắng quá như vậy, chẳng phải sau lưng vẫn còn có chú cháu chống đỡ sao?"

 

Bùi Uyển vốn định nói điều gì đó, nhưng cuối cùng chỉ khẽ gật đầu.

 

Chị ấy đã không còn nhớ nổi lý do ban đầu mình thích Cư Lan là gì nữa.

 

Có lẽ là vì nhan sắc, vì khí chất dịu dàng, vì sự ân cần mà dì từng dành cho mình.

 

Nhưng giờ chị cũng hiểu, Cư Lan đã là chuyện của quá khứ rồi, thậm chí chị còn chẳng rõ bản thân vì sao lại nỗ lực đến thế.

 

Và các thành viên trong nhóm đều biết rõ, các cô gái ấy vì giấc mơ, cũng vì muốn có được khả năng và nền tảng để sống độc lập. Các cô nàng yêu ca hát, yêu nhảy múa, yêu sân khấu, và cũng mong muốn biến tình yêu đó thành chỗ dựa để có thể sống vững vàng trên thế giới này.

 

Các cô nàng không muốn quá phụ thuộc vào người khác, bởi vì một khi dựa dẫm vào ai đó thì sớm muộn cũng sẽ đánh mất một vài thứ, có thể là quyền được lên tiếng, có thể là phải thỏa hiệp.

 

Tóm lại, sẽ chẳng thể tự do sống hết mình trong thế giới này. Vì thế nên họ nỗ lực, họ chiến đấu, họ vì điều đó mà phấn đấu.

 

"Thật sự không thấy mệt." Bùi Uyển cười tươi hơn, "Có lẽ là vì bọn cháu còn trẻ, nên chưa cảm nhận được sự mệt mỏi là thế nào."

 

Cư Lan khẽ hé môi, rồi lại rơi vào trầm mặc.

 

Đúng vậy, Bùi Uyển còn rất trẻ, mới ngoài hai mươi, kém mình tận hai mươi tuổi.

 

Bùi Uyển đang ở độ tuổi rực rỡ nhất của đời người, khao khát được cống hiến, có lẽ thật sự sẽ không thấy mệt.

 

"Vậy thì tốt rồi." Cư Lan nói, "Thật ra dì khá bất ngờ, không nghĩ sau khi cháu tốt nghiệp lại chọn làm idol nổi tiếng chứ không vào đoàn múa."

 

Bùi Uyển từng là học sinh tốt nghiệp trường múa X, chị ấy từng nhận được nhiều giải thưởng chuyên môn và sự khen ngợi từ các giáo viên.

 

Mọi người ai cũng nghĩ chị sẽ gia nhập đoàn múa, dù không kiếm được nhiều tiền như làm idol, nhưng với di sản cha mẹ để lại cùng sự nâng đỡ của chú, chị ấy thực sự không thiếu thốn về tài chính.

 

Thế nhưng Bùi Uyển thật ra không thích đoàn múa, chị thích cuộc sống hiện tại, thích những người bạn hiện tại.

 

Huống chi, ai mà lại chê tiền nhiều? Chị không nghĩ mình có thể sống an ổn cả đời chỉ dựa vào di sản và chú mình, chị cũng không muốn lợi dụng chú như thế. Dù chú có tiền nhưng ông ấy cũng chẳng phải là gì của bản thân, sao có thể mặt dày thản nhiên mà tiêu tiền của ông ấy được chứ?

 

Điều Bùi Uyển mong muốn lúc này là cố gắng sống một cách đàng hoàng.

 

"Cháu rất thích cuộc sống hiện tại." Bùi Uyển mỉm cười nhè nhẹ, rồi chủ động nhắc đến chuyện mà Cư Lan tưởng rằng Bùi Uyển sẽ luôn né tránh, "Dì Cư, trước kia cháu còn non nớt, từng khiến dì phiền lòng, hôm nay cháu xin lỗi dì. Nhưng dì yên tâm, sau này cháu sẽ không làm chuyện ngốc nghếch như thế nữa, cũng sẽ không làm phiền dì đâu ạ."

 

Nghe Bùi Uyển bình thản nói ra những lời này, Cư Lan biết người con gái trước mắt này thật sự đã buông bỏ rồi.

 

Nhìn Bùi Uyển, cảm giác hụt hẫng trong lòng càng rõ rệt hơn so với lúc nãy.

 

Dì không ngờ Bùi Uyển lại thật sự có thể buông tay, nhưng trong lòng cũng mừng thay cho con bé. Vì bản thân dù thật sự không thể đáp lại tình cảm của Bùi Uyển, dì đã ở cái tuổi này rồi, sao còn có thể làm ra những chuyện điên rồ như vậy nữa chứ?

 

Dì hít sâu một hơi, mỉm cười dịu dàng: "Ừm, biết cháu đã buông bỏ thì dì cũng yên tâm. Cháu bây giờ rất tốt, hãy tiếp tục cố gắng nhé."

 

Khi rời khỏi nhà hàng, Bùi Uyển chỉ cảm thấy bản thân đã buông xuống được rất nhiều điều.

 

Chị ngồi trong xe, nhìn vào nhóm chat trợ lý gửi lịch trình ngày mai, cảm thấy cuộc sống thật tràn đầy.

 

Dù vẫn còn nhiều điều chưa hoàn hảo, nhưng cuộc đời thì làm gì có sự hoàn hảo tuyệt đối? Cho dù phía trước là đầy rẫy chông gai và áp lực, chỉ cần bản thân nỗ lực bước tiếp, dù chẳng thể dọn sạch gai nhọn, thì vẫn có thể gặp được những người bạn đồng hành cùng chí hướng, hoặc là những người và sự việc khiến mình cảm thấy mạnh mẽ hơn, có thêm dũng khí để tiến về phía trước.

 

Dưới chân có thể là máu, nhưng khóe môi vẫn sẽ nở nụ cười.

 

Chị thậm chí đã dần buông bỏ những suy nghĩ từng giam cầm mình. Cái chết của ba mẹ có lẽ có liên quan đến chị, nhưng họ đã qua đời rồi, dù có làm gì đi nữa cũng không thể thay đổi được kết cục đó.

 

Khi hồi tưởng lại ánh mắt đầy yêu thương của họ năm xưa, chị hiểu rõ trong lòng rằng, họ nhất định không mong con mình cứ sống mờ mịt như trước kia. Họ chắc chắn sẽ muốn chị sống thật vui vẻ và tự tại, sống một cuộc đời có ý nghĩa, bởi vì họ yêu đứa con gái nhỏ của họ.

 

Tuy trạng thái của Bùi Uyển vẫn chưa thể gọi là hồi phục hoàn toàn, nhưng nhờ lần gặp gỡ này đã buông bỏ được rất nhiều.

 

Khi trở lại ký túc xá, trông thấy căn phòng đầy ắp bạn bè đang chờ mình, lòng chị trở nên ấm áp hơn bao giờ hết, "Chị về rồi đây."

 

Giản Tiếu Tiếu lúc này đang rất chán, định lên Weibo giết thời gian nhưng mỗi lần mở Weibo lại muốn tìm kiếm dấu vết của CP giữa nàng và Bạch Mạn, mà hoàn toàn không tìm thấy chút gì. Thế nên giờ mở Weibo cũng chẳng còn hứng thú nữa.

 

Nghe thấy giọng của Bùi Uyển, nàng lập tức quay đầu lại, không do dự đứng bật dậy chạy đến, "Chị Uyển Uyển! Chị về rồi! Ăn cơm chưa? Có đói không? Có muốn ăn đêm không!"

 

Bùi Uyển cười đáp, "Không ăn đâu, con gái nhóm nữ cần phải giữ dáng mà."

 

Giản Tiếu Tiếu thấy ánh mắt của chị tràn đầy sự trong trẻo, nụ cười cũng ngọt ngào như gió xuân năm xưa, liền càng cười rạng rỡ hơn, "Nhưng chị Uyển Uyển đâu có béo chút nào! Khối lượng công việc của tụi mình nhiều như vậy, ăn chút cũng không sao đâu, hơn nữa còn có chuyên gia dinh dưỡng kiểm soát calo mà, chắc chắn không mập lên được đâu!"

 

Bùi Uyển ngẫm nghĩ rồi nói: "Thế thì ăn chút cũng được."

 

Vừa dứt lời đã bị Giản Tiếu Tiếu kéo đến phòng ăn, ánh mắt chị vô tình chạm vào ánh mắt của Thịnh Diễm đang đứng bên kia.

 

Theo phản xạ, chị muốn tránh đi, nhưng khi thấy trong mắt Thịnh Diễm là sự lo lắng không hề che giấu, Bùi Uyển hơi sững người, rồi nụ cười trên môi càng sâu hơn, như muốn nói với Thịnh Diễm đừng lo cho mình.

 

Thịnh Diễm nhìn thấy nụ cười ấy, dù thời gian ánh mắt hai người chạm nhau chưa đầy 3 giây, nhưng vẫn đánh trúng tim cô ấy một cách chuẩn xác!

 

Cô ấy đưa tay che lấy trái tim đang đập loạn, khẽ thở dài một hơi.

 

Ai da, giờ phải làm sao đây?

 

Ngạo Băng liếc nhìn Thịnh Diễm một cái, tuy rất muốn bật chế độ mỉa mai, nhưng nghĩ lại hai người họ đều cùng cảnh ngộ, cần gì phải làm tổn thương lẫn nhau, haizz.

 

Cứ như vậy, Bạch Mạn tiếp tục quay phim trong đoàn, bằng thực lực diễn xuất của mình mà kéo tiến độ quay lên rõ rệt.

 

Giản Tiếu Tiếu và những người khác cũng tiếp tục tham gia hoạt động, nỗ lực không ngừng vì doanh số và độ phổ biến của ca khúc.

 

Thời gian phát sóng tập 5 của《 Mỗi ngày một bữa 》cũng đã đến.

 

Cả ngày hôm đó, Giản Tiếu Tiếu chẳng yên ổn chút nào, cứ liên tục nhắn tin cho Bạch Mạn:【Chị ơi, em hồi hộp quá!】

 

Bạch Mạn cũng tranh thủ thời gian đáp lại an ủi
nàng: 【Đừng căng thẳng, ngoan nào, đợi mấy hôm nữa đoàn phim đổi địa điểm, chúng ta sẽ được nghỉ mấy ngày, chị đến gặp em.】

 

Giản Tiếu Tiếu vừa nghĩ đến việc sắp được gặp lại cô tâm trạng liền khá hơn, rồi mở Weibo lướt thử một chút, vừa thấy dân mạng đang háo hức chờ đợi tập 'gia đình bốn người' này thì lập tức xìu xuống!

 

"Em đúng là quá thực dụng rồi." Thịnh Diễm nhìn nàng cứ lên lên xuống xuống như tàu lượn cảm xúc, cảm thấy bản thân độc thân dường như cũng không quá thảm, dù gì thì đang yêu đương cũng chẳng khá hơn là bao.

 

Giản Tiếu Tiếu nói: "Đây là lần cuối cùng! Nếu lần này vẫn không thành công, em sẽ không bao giờ tạo CP nữa!"

 

"Vậy là Tiếu Tiếu sắp ngoan ngoãn chịu làm con gái thật rồi à?" Thịnh Diễm bật cười.

 

Quý Hân Nguyệt thấy Giản Tiếu Tiếu sắp tức đến tắt thở, liền không chút nhân từ mà cười phá lên, quay sang Thịnh Diễm nói: "Chị Diễm, chị đừng có giết người rồi còn đâm vào tim nữa, cậu ấy sắp không chịu nổi rồi kìa!"

 

Giản Tiếu Tiếu nhìn Quý Hân Nguyệt, "Cậu cười như vậy còn giết người hơn ấy, đúng là đồng đội vô nhân tính! Chúng ta quả nhiên giống như các tài khoản marketing nói, nội bộ bất hòa!"

 

Tối đến chương trình được phát sóng, Giản Tiếu Tiếu ngồi ở phòng khách, ôm chặt iPad, cầu mong dân mạng đừng quá tàn nhẫn!

 

Chưa được bao lâu, bên cạnh vang lên tiếng cười điên cuồng của Quý Hân Nguyệt, "HAHAHAHA, Tiếu Tiếu, fan CP của Mạn tỷ và Sài Tư Tư xuất hiện rồi này!"

 

Giản Tiếu Tiếu hai tay như cầm dao tự đâm vào ngực, ngã vật xuống ghế sofa, "Tớ không muốn sống nữa!"

 

Quý Hân Nguyệt thấy Giản Tiếu Tiếu thật quá thảm, vừa cười vừa tiếp tục xem show, còn không ngừng lướt Weibo, muốn xem Giản Tiếu Tiếu rốt cuộc thê thảm đến mức nào. Rồi cô nàng đột nhiên thấy một bài đăng trong siêu thoại có rất nhiều lượt thích:

 

【Muốn viết fanfic all Sài Tư Tư, em ấy thật sự quá tuyệt, đứng với ai cũng có cảm giác CP! (trừ Quý Hân Nguyệt và Giản Tiếu Tiếu)】

 

Quý Hân Nguyệt nhất thời không biết nên bắt đầu châm chọc từ đâu, nụ cười cứng đờ bên khóe miệng.

 

Không rõ là do nhóm nhạc nữ newborn mang khí chất dễ bị ghép CP hay là do khí chất của Bạch Mạn ai cũng có thể CP được, tóm lại từ khi chương trình phát sóng đến giờ, ghép đôi lung tung đã trở thành thú vui của khán giả.

 

Nhưng tất cả CP đều không liên quan gì đến Giản Tiếu Tiếu, khiến nàng tuyệt vọng hoàn toàn.

 

"Tớ từ bỏ rồi!" Nàng tắt điện thoại, nằm dài như cá mặn, "Tớ sẽ không còn mong chờ gì vào CP với chị nữa."

 

Quý Hân Nguyệt vẫn vô tâm cười lớn, "Biết đâu sau này sẽ có người nhận ra cảm giác CP giữa cậu và Mạn tỷ thì sao, đừng tuyệt vọng vậy chứ, hahahahaha!"

 

"Ngạo Băng! Mau quản cậu ấy lại, nếu không em sợ không kiềm chế nổi thanh đao dài 40 mét trong tay!" Giản Tiếu Tiếu làm động tác cầm đao múa kiếm đe dọa.

 

Ngạo Băng kéo Quý Hân Nguyệt lại gần mình hơn, khóe miệng cũng lộ ra ý cười nhàn nhạt, "Thôi đừng cười em ấy nữa, em nhìn xem em ấy tức đến mức nào rồi."

 

"Tránh xa Weibo, quan tâm đến Tiếu Tiếu." Thịnh Diễm hiến kế, "Thật ra em chỉ cần đừng xem Weibo và mấy nền tảng khác nữa thì sẽ không còn khổ sở vì chuyện này nữa."

 

Giản Tiếu Tiếu hất hết toàn bộ thiết bị điện tử bên cạnh ra xa, "Đừng để chúng xuất hiện trước mặt em nữa!"

 

Thế nhưng Giản Tiếu Tiếu căn bản không kiềm chế được bản thân, mà mấy người bạn cùng nhóm cũng chẳng thật sự muốn ngăn cản, nên chẳng mấy chốc nàng đã gom hết thiết bị về lại bên mình, vừa hồi hộp vừa mong chờ mà tiếp tục xem.

 

Cho đến khi tập 5 hoàn toàn kết thúc, Sài Tư Tư đã có CP với tất cả mọi người, thậm chí fan phản ứng nhanh còn cắt sẵn mấy đoạn video ngắn tung lên Douyin, còn giữa Giản Tiếu Tiếu và Bạch Mạn vẫn chỉ là tình mẹ con cảm động lòng người!

 

Giản Tiếu Tiếu trong tâm trạng sống không còn gì luyến tiếc, cầm điện thoại đăng một dòng lên vòng bạn bè: "Kiệt sức, không còn tình yêu, tớ quá thất vọng với thế giới này rồi, tớ chọn từ bỏ."

 

Trước đó vòng bạn bè của nàng toàn là ảnh selfie trong các hoạt động của nhóm, đột nhiên đổi phong cách sang u ám thế này, lập tức thu hút sự chú ý của không ít người.

 

Giản Trình là người đầu tiên gọi điện đến: "Sao tự nhiên lại đăng vòng bạn bè kiểu đó? Có chuyện gì à? Nói cho anh, anh giúp em giải quyết."

 

Giản Tiếu Tiếu thở dài ai oán, "Là vì em với chị ấy... Rõ ràng bọn em đã thể hiện rõ như vậy rồi, tại sao fan lại không ghép CP cho bọn em chứ? Em chẳng có chỗ nào để ăn 'lương' trên mạng hết!"

 

Giản Trình cảm thấy từng chữ em gái nói anh đều hiểu được, nhưng ghép lại thì chẳng hiểu rốt cuộc đang nói gì.

 

Dĩ nhiên, Giản Trình cũng không để lộ mình chẳng hiểu, mà dịu dàng nói với nàng: "Chuyện này giao cho anh."

 

Điều bất ngờ là Giản Tiếu Tiếu lại thở dài nói: "Thôi bỏ đi, dưa bị ép hái thì không ngọt, em cũng từ bỏ rồi."

 

Sau khi bị cúp máy, Giản Trình lập tức gọi cho thư ký: "Tôi cần một bản báo cáo, nội dung là về CP giữa em gái tôi và Bạch Mạn, cùng với các thông tin liên quan như 'khai lương' v.v..."

 

Thư ký đang tận hưởng thời gian tan làm thư thái, đột nhiên bị gọi làm thêm giờ khiến cô ấy hơi choáng váng, mà nội dung làm thêm lại càng khiến cô mất mấy giây mới định thần lại, tổng tài bị ma nhập rồi sao?

 

Sau đó, cô ấy mạo hiểm bị đuổi việc mà hỏi: "Tổng tài, 'khai lương' là cái gì thế?"

 

Giản Trình cũng không biết, chỉ bảo cô ấy tự đi tra, lại còn rất nghiêm túc nói: "Nếu tôi biết thì còn hỏi cô làm gì."

 

Cuối cùng, thư ký phải lần mò từng chữ trong câu, mới hiểu ra là CP và "khai lương", mà còn là CP giữa Bạch Mạn và Giản Tiếu Tiếu.

 

Đúng là một CP rất rất ít người biết đến, ít đến mức gần như không ai ship, cũng chẳng ai sản xuất "lương thực". Không còn cách nào, đã là yêu cầu của tổng tài thì cô ấy vẫn phải làm một bản báo cáo rồi gửi đi.

 

Khi Giản Trình hiểu được nỗi buồn trong lòng Giản Tiếu Tiếu lúc này là vì cái gì, em ấy muốn từ bỏ điều gì, anh chỉ biết đưa tay đỡ trán.

 

Thôi xong, chuyện kiểu này thật sự bất lực, chẳng lẽ lại bắt trợ lý đi tìm người đẩy CP cho em gái và Bạch Mạn?

 

Với tư cách là tổng tài của một tập đoàn, đúng là anh không có thời gian rảnh kiểu Mỹ để lo mấy chuyện thế này.

 

Thôi, cứ để mọi thứ thuận theo tự nhiên, con bé này chắc cũng chỉ là kiểu "nóng lên ba phút" thôi.

 

Người thứ hai liên lạc với Giản Tiếu Tiếu lại là cô bạn thân cũ, Phó Linh.

 

Phó Linh là bạn từ nhỏ của Giản Tiếu Tiếu, hai người lớn lên cùng nhau, có thể gọi là thân thiết không gì sánh được. Nhưng khi Giản Tiếu Tiếu yêu Văn Ngọc, cô gái này lại không hề ủng hộ mối quan hệ này, đúng như bao cô bạn thân trên đời, khuyên chia chứ không khuyên hợp.

 

Thế nên sau khi Giản Tiếu Tiếu gặp chuyện, phải điều trị, bản thân Phó Linh cũng rơi vào trạng thái u uất suốt một thời gian.

 

Đến khi Giản Tiếu Tiếu lấy lại được lòng tin và dũng khí sống tiếp, bắt đầu debut hoạt động, cô gái nhỏ cũng không chủ động liên lạc lại, trong lòng vẫn mang nhiều cảm giác tội lỗi.

 

Tuy nhiên, chính vì lúc đó cô bé đi chơi giải sầu, tham gia một chương trình truyền hình thực tế, mà tình cờ quen biết được Bạch Mạn.

 

Sau đó cô bé đã giới thiệu Bạch Mạn cho một nhà sản xuất chương trình của công ty giải trí nhà mình, chính là nhà sản xuất của《 Một ngày một bữa 》nhờ vậy Bạch Mạn mới có được cơ hội tham gia quay chương trình, nhanh chóng trả hết nợ cho gia đình.

 

Còn về việc sau này Giản Tiếu Tiếu và các thành viên khác trở thành khách mời cố định, cũng là bởi vì quan hệ thân thiết giữa nhà họ Giản và nhà Phó, nên mới có thể đáp dù vào show này.

 

Phó Linh cũng vô cùng kinh ngạc, khi đó cô bé gặp được Bạch Mạn chính là lúc Bạch Mạn đang chơi game, tuy rằng bản thân Bạch Mạn có thể không biết rõ về Giản Tiếu Tiếu lúc đó, nhưng sự trùng hợp này cũng là một loại duyên phận.

 

Tuy nhiên sau đó Phó Linh không hề liên lạc với Bạch Mạn, thậm chí cũng không liên lạc với Giản Tiếu Tiếu, mà chỉ lặng lẽ theo dõi chương trình tạp kỹ của hai người họ.

 

So với Văn Ngọc, cô gái nhỏ này lại càng thích Bạch Mạn hơn, vì sự kiên cường và dịu dàng mà Bạch Mạn thể hiện khiến cô bé cảm thấy, dù hoàn cảnh gia đình có khó khăn, thì đây vẫn là người con gái có thể phó thác cả đời.

 

Nhưng hôm nay nhìn thấy bài đăng trên vòng bạn bè của Giản Tiếu Tiếu, cô bé lập tức cảm thấy bất an, trong lòng bắt đầu lo sợ, chẳng lẽ những chuyện năm xưa lại sắp tái diễn sao?

 

Không, cô bé tuyệt đối không muốn lại trải qua nỗi đau suýt mất đi người bạn thân một lần nữa!

 

Ngay sau đó, Giản Tiếu Tiếu nhận được tin nhắn WeChat từ người bạn thanh mai trúc mã của mình.

 

Nhìn thấy tin nhắn đó, cảm xúc đầu tiên của nàng lại là ngạc nhiên, nhiều hơn cả những cảm xúc khác, bởi vì nàng cứ nghĩ mối quan hệ bạn thân này đã chết từ lâu rồi, dù gì từ sau khi nàng tỉnh lại, Phó Linh cũng chưa từng liên lạc lại.

 

Tin nhắn của Phó Linh mang theo sự lo lắng:【Tiếu Tiếu, tớ là Linh Linh, tớ thấy bài đăng của cậu nên rất lo. Gần đây cậu có chuyện gì phiền lòng sao?】

 

Trước đây, Phó Linh từng nói không đồng tình với mối quan hệ giữa nàng và Văn Ngọc, mà sau khi hai người chia tay, nàng cũng từng nói mấy câu như "Đã bảo rồi Văn Ngọc không phải người tốt, chia tay là đúng" khiến lúc đó Giản Tiếu Tiếu khó chấp nhận nổi.

 

Cho nên giờ khi thấy tin nhắn của Phó Linh, Giản Tiếu Tiếu nhất thời không biết nên trả lời ra sao.
Nỗi băn khoăn hiện tại của nàng lại liên quan đến "người mới", mà người đó lại là con gái, lỡ như Phó Linh cũng giống ba mẹ nàng, không ủng hộ thì sao?

 

Giản Tiếu Tiếu không còn muốn tiếp nhận sự phản đối nữa, nàng chỉ mong sau này mình có thể sống vui vẻ, hạnh phúc.

 

Thế nên khi thấy tin nhắn đó, nàng theo bản năng ấn nút chặn Phó Linh.

 

Phó Linh chờ rất lâu mà không thấy hồi âm, chợt nhớ ra mình chưa từng thật sự xin lỗi vì những chuyện trước đây, nên cô bé lại gõ thêm một đoạn xin lỗi gửi qua nhưng sau khi gửi thì thấy hiện lên một dấu chấm than màu đỏ cùng dòng thông báo:

 

"Bạn đã bị đối phương chặn."

 

Phó Linh nhìn dòng chữ "bị chặn" kia, chỉ cảm thấy trái tim như vỡ vụn thành từng mảnh, nhưng cô bé lại không có tư cách trách cứ Giản Tiếu Tiếu, vì ban đầu, người sai chính là mình.

 

Cô gái nhỏ cắn chặt môi, trong lòng vừa hối hận vừa buồn bã, không biết nên làm gì, nước mắt không tự chủ rơi xuống.

 

Còn bên này, sau khi Giản Tiếu Tiếu chặn Phó Linh thì thở phào nhẹ nhõm, nghĩ đến việc bạn bè và người thân đều có thể xem vòng bạn bè của mình, nàng lại xóa bài đăng vừa rồi đi.

 

Sau đó, Giản Tiếu Tiếu bắt đầu quấy rầy Bạch Mạn, vừa khóc vừa nói: "Khán giả bây giờ đúng là chẳng hiểu chuyện gì cả!"

 

Bạch Mạn cũng rất bất đắc dĩ, cô với hầu hết khách mời từng tham gia chương trình đều có fan ghép CP, duy chỉ không có với Giản Tiếu Tiếu, đúng là kỳ lạ thật.

 

Nhưng cô có thể làm gì chứ?

 

Cô chỉ có thể an ủi Giản Tiếu Tiếu, nhưng mà cũng không biết phải an ủi thế nào nữa, mấy lời như "Đừng để ý người ngoài", hay là "Chờ thêm thời gian biết đâu lại có" đã nói mấy lần rồi. Nói mãi những câu này, đến cô còn thấy bản thân nói năng lấy lệ.

 

Vậy thì nên làm gì đây?

 

Bạch Mạn, một diễn viên không hay lên mạng, một lòng chăm chỉ trau dồi diễn xuất và kiếm tiền, cuối cùng nghĩ ra được cách duy nhất, đi tìm em gái của mình.

 

Lúc này Bạch Phong đã nằm trên giường chuẩn bị đi ngủ, đang thực hiện nghi thức trước khi ngủ là chơi điện thoại.

 

Đúng lúc ấy nhận được tin nhắn WeChat của Bạch Mạn. Sau khi trả lời rằng mình chưa ngủ, bên kia cứ hiện "đang nhập văn bản" mãi, đến mức điện thoại của Bạch Phong sắp đơ, cuối cùng mới thấy một đoạn tin nhắn rất dài được gửi tới.

 

Bạch Phong đọc một lượt tốc độ ánh sáng, xem xong thì đầy đầu vạch đen.

 

Mình chỉ là một thiếu nữ mới trưởng thành! Tại sao lại phải giúp chị gái bày mưu tính kế chuyện yêu đương chứ?!

 

Nhưng mà than thở thì than, chứ Bạch Phong vẫn rất sẵn lòng giúp chị mình, nên trả lời:【Không thể nào không có CP chút nào chứ ạ? Có khi là quá ít fan, chưa ai phát hiện ra thôi?】

 

Bạch Mạn: 【Vậy tìm kiểu gì đây?】

 

Bạch Phong nghĩ thầm, bây giờ là thời đại 5G rồi, chị mình thì như sống ở thời đại 3G, mình phải giúp chị tìm mới được, không thì chị ấy mãi mãi chẳng tìm được gì.

 

Là một thiếu nữ nghiện mạng chính hiệu, Bạch Phong cực kỳ rành mấy thứ như đồng nhân CP.

 

Trước đây em ấy cũng từng có CP đồng nhân, tuy là với nhân vật trong game.

 

Rồi em ấy tải về một phần mềm tên là Lofter, nhập tên Bạch Mạn và Giản Tiếu Tiếu vào ô tìm kiếm, kết quả toàn là mấy bài viết với các tag như "gia đình bốn người", "mẹ con" các kiểu.

 

Bạch Phong bị dội nguyên một cú sét trời đánh, nhưng vì chị mình, em ấy tiếp tục tra cứu.

 

Cuối cùng sau hai mươi phút, cuối cùng cũng có thu hoạch, mà kết quả khiến em ấy không biết nên cười hay khóc.

 

Vì sao Bạch Mạn và Giản Tiếu Tiếu lại không tìm được fan CP? Vì sao ngay cả một thiếu nữ nghiện mạng như em ấy cũng phải tốn bao công sức mới tìm ra?

 

Là bởi fan CP của hai người họ quá mức ẩn thân mà tên CP còn khiến người ta không thể nói nên lời, CP "Nhặt Được*".

 

(*): đồng âm chơi chữ với Bạch Giản =)))

 

Cái tên này đúng là hợp với quy tắc đặt tên trong giới đồng nhân, chữ đầu là công, chữ sau là thụ, chỉ cần lấy một chữ trong tên hai người, thậm chí là đồng âm cũng được.

 

Nhưng mà "Nhặt Được"?

 

"Nhặt được" nghe nghèo nàn thế mà cũng có người nghĩ ra?!

 

Thậm chí còn có fan nói: "Tên này phù hợp với thiết lập nhân vật và tình huống thực tế, vì Giản Tiếu Tiếu chính là do Bạch Mạn nhặt về mà!"

 

Bạch Phong vừa chụp màn hình vừa nghiến răng: "Chị tôi còn nạp tiền nữa đấy! Còn bòn rút cả tiền của tôi nữa cơ!"

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.