Sau khi lễ trao giải kết thúc, phía chính phủ tổ chức một buổi tiệc tối long trọng. Căn phòng rực rỡ ánh đèn, khách khứa ăn mặc chỉnh tề, nam thanh nữ tú nâng ly chúc mừng, không khí vô cùng náo nhiệt.
Là người đoạt giải Kim thưởng, Lục Minh Thu không nghi ngờ gì chính là tâm điểm của buổi tiệc. Rất nhiều người lạ mặt chủ động tiến đến bắt chuyện cùng cậu. Tuy nhiên, cậu vốn không giỏi xã giao, chẳng biết nên nói gì, chỉ có thể cầm ly champagne đáp lễ từng người một. Cũng may Tạ Từ Tuyết nhanh chóng thoát khỏi vòng xã giao với các thương nhân, kịp thời đến "giải cứu" cậu.
Khi đám người xung quanh dần tản đi, Lục Minh Thu cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra một hơi. Tạ Từ Tuyết nhìn thấy gương mặt cậu hơi ửng hồng, liền hỏi:
"Vừa rồi em uống bao nhiêu vậy?"
Lục Minh Thu suy nghĩ một chút, đáp:
"Hình như... một ly rưỡi?"
Champagne trong buổi tiệc có nồng độ cồn thấp, nhưng Tạ Từ Tuyết vẫn lo cậu sẽ say, lập tức đổi ly rượu trong tay cậu thành nước chanh.
Lục Minh Thu cười trêu anh lo lắng thái quá. Tạ Từ Tuyết chỉ nhẹ giọng đáp:
"Chuyện liên quan đến em, không có gì gọi là thái quá cả."
Một câu nói khiến lòng Lục Minh Thu ngọt ngào hẳn lên. Cậu cầm ly nước chanh, ngoan ngoãn nhấp một ngụm nhỏ, lập tức đem hương vị champagne ném ra sau đầu. Tạ Từ Tuyết dẫn cậu đến bàn tiệc, gợi ý vài món ăn và món tráng miệng khá ổn.
Tạ thị là doanh nghiệp đứng đầu trong giới thương nghiệp, vươn mình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-dang-thuong-duoc-lao-dai-hao-mon-don-ve/2740703/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.