Chiều tà, Sân bay Quốc tế Thủ đô.
Ánh nắng hè oi ả xuyên qua những bức tường kính dài, trải đều trên nền gạch trắng tinh khôi của sảnh lớn. Khu vực đón khách tụ tập không ít những cô gái trẻ mặc váy xinh xắn, tóc buộc đuôi ngựa, người thì dùng điện thoại hướng về phía cửa ra, người lại giơ máy ảnh chuyên nghiệp.
Khách khứa qua lại vội vã bước đi, chẳng mấy để ý đến cảnh tượng này. Sân bay Thủ đô gần như ngày nào cũng có minh tinh xuất hiện, đương nhiên không thể thiếu người hâm mộ đến đón tiễn.
Các cô gái cũng không ồn ào náo nhiệt, lặng lẽ chờ đợi, thỉnh thoảng khẽ trò chuyện:
"Tin tức có chuẩn không vậy? Anh Kỳ thật sự về á? Tôi nghe nói đoàn phim của họ nghỉ tại chỗ hai ngày, sau đó trực tiếp đi vào núi luôn mà."
"Đúng đó, cả đoàn không về, anh Kỳ sao lại hành động một mình, hơn nữa chỉ ở lại một hai ngày rồi lại vào núi, phiền phức quá đi."
"Ôi giời, anh nhà mình lần này là giám chế chứ có phải diễn viên chính đâu, đã ở Thành Đô với đoàn phim hai ba tháng rồi, khó khăn lắm mới có ngày nghỉ muốn về nhà xem sao cũng bình thường mà."
"Về nhà xem sao, xem cái gì? Xem vợ hả? — Ê ê đừng nói nữa, ra rồi kìa! Thật sự về luôn!"
Khu vực gần cửa ra đột nhiên vang lên những tiếng thét nhỏ, các cô gái mấy tháng không gặp thần tượng, vừa hưng phấn kêu lên, vừa cố gắng kiềm chế không dám quá lớn tiếng, sợ làm ồn đến hành khách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-dep-om-yeu-chi-muon-huong-thu-thoi/2723760/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.