Lăng Dực Trần lặng lẽ nhìn nàng, không đáp lại.
Giống như đã nhìn thấu chút ý đồ nhỏ của nàng, hắn cứ thế xem diễn, chờ đợi từng bước tiếp theo của nàng.
Mạnh Khanh Nghi kịp thời thoát khỏi vòng tay hắn.
Hai chân mềm nhũn, nàng “đùng” một tiếng quỳ xuống trước mặt hắn.
“Thần phụ vô ý gây ra lỗi lầm, mong bệ hạ thứ tội…”
Nàng không dám nhìn hắn, thân mình run rẩy quỳ trên mặt đất, cúi thấp đầu, chỉ lộ ra phần gáy trắng như sứ.
Vẻ đáng thương đó dễ dàng khiến người khác động lòng.
“Đứng lên đi.” Lăng Dực Trần cau mày đầy vẻ u ám, nhưng không tìm thấy sự tức giận.
Mạnh Khanh Nghi như trút được gánh nặng, Thu Đường bên cạnh đỡ nàng dậy.
“Thái phi thế nào rồi?” Hắn đánh giá nàng, bình thản hỏi.
“Bẩm Bệ hạ, đã uống thuốc và ngủ rồi ạ.”
Lăng Dực Trần khẽ gật đầu.
Hắn không nói thêm gì, dẫn theo cung nhân phía sau đi ngang qua nàng.
Hắn đột nhiên dừng bước sau khi đã đi một đoạn khá xa.
Quay đầu lại, ánh mắt hắn lướt qua mọi người nhìn bóng dáng nàng.
Nàng đã đi xa rồi.
….
Ngày mùng chín, Vị Ương Cung tổ chức tiệc tiêu hàn.
Thực chất đây chỉ là một buổi tụ họp của các phi tần để trò chuyện, thưởng trà, và nhâm nhi rượu ấm.
Mạnh Khanh Nghi đến rất sớm.
Trong điện kê một chiếc bàn thấp dài, xung quanh đặt các đệm bồ đoàn. Trên bàn đã chuẩn bị sẵn trà, đồ ngọt, và rượu ấm.
Di Nguyệt dẫn Mạnh Khanh Nghi vào chỗ ngồi.
Hôm nay là yến tiệc tìm niềm vui của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/be-ha-doc-sung-bach-nguyet-quang-trong-sinh/2779511/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.