Mọi người vừa vào bàn ăn thì một vị khách đến:
"Lão gia, lão phu nhân có Hàn lão gia đến thăm!"- người làm đi vào thông báo.
"Ông nội sao?" - cô ngạc nhiên.
"Mau, mời ông ấy vào đây." - ông nội Cố nói.
"Vâng."- người làm nhanh chóng mời ông nội Hàn vào.
"Ông Cố/ ông Hàn." - hai ông đồng thanh.
"Ông nội... a " - cô vui mừng muốn đứng lên đón ông thì chợt nhớ mình còn hơi đau.
"Em đừng kích động!"- anh lo lắng.
"Con sao thế Tinh nhi?"- ông nội Hàn ngạc nhiên.
"À con không sao, chỉ đụng trúng cạnh bàn thôi! Ông nội đừng lo." - cô vội cười nói để ông không lo.
" Được. Cẩn thận chút."- ông nội Hàn cười.
"Lão Hàn, mời ngồi, mời ngồi." - ông nội Cố vội nói.
"Cảm ơn lão Cố."- ông nội Hàn cười.
"Thật là thất lễ, không đón tiếp chu đáo." - ông nội Cố nói.
"Là tôi đến đột ngột!" - ông nội Cố vôi nói.
"Ông nội, người đến sao không nói để con ra đón." - cô vội nói.
"Ta đến từ đêm hôm qua nhưng về biệt thự trước. Hôm nay mới đến thăm mọi người được. Mong lão Cố đừng trách."
" Ông không trách chúng tôi không đón tiếp chu đáo thì sao tôi dám trách ông. Nếu đã đến thì cùng nhau dùng bữa thôi!"
" Được."
Mọi người dùng bữa xong thì ra phòng khách thường trà. Ông Hàn cười hỏi:
"Lão Cố, Tinh nhi nhà tôi không gây phiền phức cho ông chứ?"
"Không có! Con bé rất ngoan, lại còn nấu ăn ngon nữa. Tôi phải cảm ơn ông chịu gả đứa cháu xinh đẹp, giỏi giang này
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-anh-em-khong-can-gia-vo-manh-me/254718/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.