Sau khi đưa Leo trở lại Stony Cross Manor và bắt anh đi nghỉ, Amelia đứng bên ngoài phòng Leo cùng với Cam. Những cảm xúc của nàng tràn đầy, rất dữ dội và rất mãnh liệt khiến nàng không thể kìm nén. “Em sẽ nói với Poppy rằng anh ấy ổn rồi”, nàng thì thầm.
Cam gật đầu, im lặng và có phần suy nghĩ mông lung. Những ngón tay của họ nhanh chóng đan vào nhau. Rồi họ tách nhau ra và Amelia đi tìm em gái nàng.
Poppy đang nằm nghiêng trên giường, đôi mắt mở to thao láo. “Chị tìm thấy anh Leo rồi ư” cô bé thì thầm khi Amelia đến bên.
“Ừ, em yêu.”
“Có phải anh ấy ...?”
“Anh ấy ổn cả, chị nghĩ. ...” Amelia ngồi xuống bên giường và mỉm cười với em gái. “Chị nghĩ anh ấy sẽ khá hơn từ bây giờ.”
“Giống như Leo trước đây?”
“Chị không biết.”
Poppy ngáp. “Amelia ... chị sẽ không cáu nếu em hỏi chị điều này nhé?”
“Chị quá mệt mỏi để mà phát cáu lên rồi. Em hỏi đi.”
“Chị sẽ kết hôn với anh Rohan à?”
Câu hỏi khiến Amelia vui thích đến quay cuồng. “Chị có nên làm thế không?”
“Ồ, có chứ. Chị sẽ ổn, chị biết mà. Hơn nữa anh ấy có ảnh hưởng rất tuyệt với chị. Chị sẽ không giống như một con nhím khi anh ấy ở bên chị.”
“Trẻ con thú vị thật,”
Amelia quan sát toàn bộ căn phòng, và mỉm cười với em gái. “Chị sẽ nói cho em biết vào sáng mai, em yêu. Bây giờ thì ngủ đi.”
Nàng bước dọc theo một hành lang mờ tối và cảm thấy hồi hộp như một cô dâu khi nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-em-dem-nay-mine-till-midnight/183896/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.