Edit: O'Hara
Trong một đêm đầy trang và sao, từng cơn gió nhẹ khẽ lướt qua những ngọn cây, bầu trời đầy sao lấp lánh,giống những viên kim cương sáng treo trêи bầu trời xanh thẳm.
Vũ hội đã tổ chức được một nửa, Hứa Tiếu Vi lên tầng thượng của tòa cao ốc Thụy Phong cao 40 tầng, Hứa Tiếu Vi đứng một mình ở đó, gió lạnh nhè nhẹ mơn trớn da thịt cô, lạnh lẽo đến tận xương.
Nhưng hình như cô không cảm nhận được cơn gió lạnh hung hãn đang thổi qua, cô khoanh tay đứng gần mép sân thượng, Hứa Tiếu Vi cởi giày cao gót rồi đặt ở một bên, cặp mắt cá chân dưới làn váy bị gió thổi lay động, cô rũ mắt nhìn những ngươi ra vào tòa cao ốc, bỗng nhiên cô nhớ tới cuộc đối thoại với Giang Tấn lúc nãy.
"Vậy tôi có thể hiểu là anh sẽ chống lưng tôi cho dù tôi có làm gì, đúng không?"
"Đúng vậy."
Sống hơn hai mươi năm, ngoài được cha che, bảo vệ thì Hứa Tiếu Vi không gặp được ai có thể bảo bọc cô vô điều kiện như cha.
Giang Tấn đối với Hứa Tiếu Vi mà nói, chính là bạn bè, là ân nhân. Quay lại giới giải trí cô đi đâu làm gì cũng phải thật cẩn thận, chỉ sợ một bước bất cẩn bị paparazzi bắt được điểm yếu gây bất lợi cho Tinh Quang, sợ gián tiếp hại Giang Tấn.
Nhưng cô không ngờ Giang Tấn lại cho cô nhiều như vậy, thậm chí còn nói với cô: "Cứ làm theo ý mình, hậu quả tôi sẽ gánh cho em.", những lời này tựa như một hồi chuông vang, đọng lại dư
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-ngoai-gio-lon-theo-em-ve-nha/1788023/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.