Y nghe xong thì dừng lại, đột nhiên quỳ thẳng chân luôn. Tôi vội ôm chặt lấy cổ y chỉ sợ bị rơi xuống. Y bế tôi xuống giường.
“Á…” Tôi vội quấn lấy y.
Sâu quá, tôi bắt đầu thấy hơi đau rồi đấy…
“Ta đau…”
Y lập tức bất động, cứ đứng thẳng ở yên đấy một hồi mới hỏi tôi: “Còn đau nữa không?”
Tôi lắc lắc mông, cảm thấy không đau gì nữa mới lắc đầu. Y lại bế lấy mông tôi bước tiếp.
Mỗi lần y bước xong tôi đều cảm giác mình sắp rơi đến nơi nên vội ôm chặt lại y, đâm ra cái miệng nhỏ kia càng thêm mút chặt.
Y liếm lên ngực tôi, vừa thở vừa nói: “Đệ kẹp chặt thoải mái thất đấy…Mặc Bạn ạ…”
Chân tôi bắt đầu nhũn ra, chỉ có thể vắt vẻo lỏng lẻo trên eo y. Còn mỗi tay là vẫn còn ôm chặt lấy cổ, y lại xốc tôi lên một chút rồi lại đâm đâm, ôm càng chặt thêm.
“A…” Tôi run lên, dương v*t cứng rắn lại tràn ra thêm tinh thủy chảy ra eo y.
Y vừa đi vừa hỏi: “Thế giờ thì sao? Giờ đệ nghĩ đến ai?”
Tôi cảm giác nước trong lỗ sau nhỏ tong tong xuống đất, khó xử thật đấy. Tôi đỏ mặt nói: “Là huynh…”
“Ta là ai?”
Ánh sáng vội lóe lên trong mắt tôi, y đã bế tôi đến bên cửa sổ từ lúc nào. Trong màn đêm thăm thẳm, ánh trăng sáng treo lơ lửng trên cao, ánh sáng trong trẻo xuyên qua lớp cửa sổ giấy vương vãi lên sàn phòng.
Y đứng trước bệ cửa sổ, chúng tôi đắm mình trong ánh trăng diễm lệ, y hỏi: “Giờ thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ben-nguoi/286610/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.