Không khí nghiêm trọng trong phòng khách Vân gia, khi Vân Niệm trở về, nhìn thấy Vân Mạnh Tề xụ mặt, liền biết mọi chuyện không đơn giản.Cậu nhìn về phía Chu Hành Nghiên, cái người mật báo này sắc mặt vẫn bình tĩnh như cũ.Vân Mạnh Tề hừ một tiếng, nói: “Con nhìn anh Tiểu Chu làm gì, là chú Trần nói cho cha và mẹ.”Vân Niệm nhỏ giọng thở dài một hơi, nếu là chú Trần, thì cậu hết cách rồi……Vân Mạnh Tề nhìn thấu tâm tư của cậu, “Tiểu Vân Niệm bướng bỉnh, còn muốn tìm chú Trần tính sổ sao?”“Con không có.”Vân Niệm ủy khuất bĩu môi.Vân Mạnh Tề biết rõ cậu làm bộ làm tịch, nhưng vừa thấy bộ dáng đáng thương kia của cậu, tim lập tức mềm nhũng, Diệp Phỉ Vân ho nhẹ một tiếng cảnh cáo ông, ông liền cố gắng giữ vẻ nghiêm nghị: “Hiện tại thấy ủy khuất sao? Hôm nay có gan lớn chạy trốn khỏi trường học như vậy, tự mình làm ra chuyện như vậy còn không cho nói, này có phải vô lý không!”Vân Niệm lập tức chỉ vào Chu Hành Nghiên cáo trạng: “Anh ta cũng đi, sao chỉ mắng mình con, không mắng anh ta?”Diệp Phỉ Vân không chút thương tiếc vạch trần cậu: “Đừng giả ngu nữa Vân Niệm, anh Tiểu Chu là vì ai con biết không?”Hai vợ chồng ôn tồn nhẹ giọng bảo Chu Hành Nghiên về phòng, thậm chí còn cảm ơn Chu Hành Nghiên đã chăm sóc, sau đó giữ Vân Niệm lại dạy dỗ nửa ngày trời, cuối cùng khi thấy đứa trẻ thật sự chịu không nổi, mới thả người đi.Vân Niệm vừa lên lầu liền đến thẳng phòng Chu Hành Nghiên, dùng cả tay chân trút
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-my-nhan-bi-sung-hu-hong-diep-nguyet-thuong/2045783/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.