Vị tiên tử kia thay nàng trả hết tiền, khẽ mỉm cười với nàng một cái, rồi bước ngang qua người Đường Già Nhược.
Đường Già Nhược khẽ cụp mắt xuống, để ý thấy trên thắt lưng nàng ta thêu hoa văn Lưu Vân.
Là người của tiên tông này.
Nhìn trang phục thì không giống đám lâu la ngoại môn, địa vị của nữ tử này hiển nhiên cao hơn một chút.
"Tiên tử xưng hô thế nào?"
Nữ tử kia khẽ dừng bước, nghiêng mắt sang, hàng mi phản chiếu ánh sáng ban mai mông lung.
"Ta họ Vân, tên là Chỉ Yên."
Đường Già Nhược nhìn bóng dáng nàng ta rời đi không ngoảnh đầu lại, bước chân có chút vội vã, giống như đang vội đi đâu đó. Chẳng lẽ cũng là đi nghe cái gì luận đạo?
Nàng suy nghĩ một chút, nếu có thể làm quen với nàng ta, thì có thể tìm một cái cớ để trà trộn vào trong Lưu Vân tiên tông xem sao, như vậy cũng tốt.
Khi Đường Già Nhược đến nơi luận đạo, mới phát hiện suy đoán của mình có chút lệch lạc.
Vân Chỉ Yên không phải là người nghe, mà là người giảng. Tu sĩ phương viên mấy trăm dặm tụ tập lại, bãi đất trống trước cửa Lưu Vân tiên tông chật ních người, không biết là thật tâm muốn học đạo, hay là muốn chiêm ngưỡng dung nhan.
Ban đầu Đường Già Nhược không có hứng thú lắm. Nhưng giọng nói của tiên tử kia rất êm tai, thong thả, ôn nhuận như ngọc. Nàng cũng bất tri bất giác nghe lọt tai vài chữ.
Đường Già Nhược hiếm khi có chút ít hảo cảm với người tu đạo. Bên cạnh Ma quân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/574918/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.