Xoa bóp
Tuyết trong lòng bàn tay cùng với trái tim cuộn tròn vào với nhau. Khanh Chu Tuyết cẩn thận cất hồng bao vào trong ngực, mang áo ngoài nhiễm đầy sương giá cởi ra.
"Đi chơi ở đâu về? Người toàn mùi rượu." Vân Thư Trần ngồi lại xuống giường, trong tay cầm một quyển sách.Là loại đứng đắn.
Khanh Chu Tuyết ngửi thử một chút, chắc chắn là do dính vào đủ loại mùi vị bên trong tiệm ăn. Nàng bước nhanh hướng về bể tắm, gột rửa sạch sẽ bản thân.
Hiện tại nàng đã cẩn thận hơn, sẽ không còn việc quên mang theo y phục. Vân Thư Trần ngước mắt nhìn nàng lúc đi chỉnh tề, lúc về cũng vẫn chỉnh tề, trong lòng vậy mà lại có cảm giác tiếc nuối khó tả.
Tiếc nuối thì tiếc nuối, nhưng nếu nàng thật sự có thể xem thấy, chưa gì đã có cảm giác nóng mắt. Làm người có lẽ chính là mâu thuẫn như vậy.
Khanh Chu Tuyết ngồi lên giường, lòng bàn tay phảng phất như còn lạnh buốt. Nàng an tĩnh chăm chú nhìn sườn mặt của Vân Thư Trần đang rũ mắt đọc sách, nhận thấy sư tôn dường như ấn ấn vào vị trí bên hông, động tác rất nhẹ nhưng vẫn bị nàng phát hiện.
Nàng hỏi, "Đau thắt lưng sao?"
"Chắc do hôm nay giữ một tư thế ngồi lâu quá." Vân Thư Trần than nhẹ một tiếng, đặt sách xuống, thổi tắt ngọn nến, "Cũng đã khuya rồi, ngủ thôi."
Nàng ngày thường đi ngủ sớm hơn bây giờ rất nhiều, hôm nay cũng không có việc gì, thế nào cũng sẽ không thức khuya như vậy.
Sư tôn có lẽ là để đèn đợi nàng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-my-nhan-su-ton-nghin-tang-cam-bay/694052/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.