🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngay khi Dụ Phượng Trì nói câu đó, cô của anh lập tức tán thưởng, sau đó đưa tôi một tấm danh thiếp, bảo tôi trực tiếp gửi đào mật đến bệnh viện thành phố nơi bà làm việc, xem như phúc lợi cho nhân viên trong dịp lễ.

 

Tổng cộng hai trăm thùng.

 

Phong cách hành xử của cô cháu nhà họ Dụ, thật sự không khác nhau chút nào.

 

Thực tế, nhà họ Dụ rất nổi tiếng trong hệ thống y tế của địa phương, cô của anh, bà Vân Lộ, còn là viện trưởng danh dự của bệnh viện tâm thần trong thành phố, đồng thời là chuyên gia tâm lý học nổi tiếng trong nước.

 

Khó mà tin được, tôi lại bán cho người như thế này mấy trăm thùng đào mật!

 

29.

 

Đến giữa năm, công việc của tôi bận rộn hơn, không còn cách nào khác đành gác chuyện của bác sĩ Dụ sang một bên.

 

Rõ ràng dù là số tiền gửi cố định, số lượng sản phẩm tài chính, số khách hàng hiệu quả, số khoản vay thế chấp hay số thẻ tín dụng kích hoạt, chỉ số tổng hợp của tôi đều đứng đầu, nhưng kết quả đánh giá giữa năm lại chỉ đạt mức xuất sắc.

 

Người nhận được tiền thưởng cao nhất lại là Tiểu Đinh, một sinh viên mới tốt nghiệp.

 

Nghĩ đến khoản thưởng đèn lửa lên đến mười nghìn, miệng tôi đầy đắng chát, lập tức xông vào văn phòng của lão Hoàng, nghênh cổ chất vấn ông ta.

 

“Tổng giám đốc Hồ, rõ ràng chỉ số của tôi đứng đầu, tại sao tiền thưởng không dành cho tôi mà lại cho cô ấy?”

 

Lão Hoàng ngồi trên ghế tựa cao, không thèm mở mắt.

 

“Tiểu Hảo, đánh giá giữa năm không chỉ nhìn vào thành tích, còn có cả điểm lãnh đạo, cô chờ đến cuối năm đi, năm nay sẽ phát đủ phần của cô mà.”

 

“Không phải chứ? Tại sao tôi phải đợi đến cuối năm?”

 

Ông ta cười khẽ: “Cô xem cô đấy, Tiểu Hảo, phải biết hài lòng chứ, đã dựa vào đại thụ viện trưởng Vân rồi, còn tranh giành gì nữa? Cô cũng không còn nhỏ nữa, nên sớm lập gia đình, lần trước cái cậu bác sĩ Dụ…”

 

“Xin ông đừng nói linh tinh, anh ấy chỉ là bạn của tôi.”

 

Tôi cắn răng, trong lòng đang bừng bừng tức giận vì ông ta đem bác sĩ Dụ ra làm bình phong, bỗng có một cô gái trẻ tuổi xức nước hoa ngọt ngào đẩy cửa bước vào: “Tổng giám đốc Hồ, phấn nền của em để trên xe của anh rồi.”

 

Lão Hoàng mặt biến sắc, vẫy tay đuổi người: “Ra ngoài! Không thấy tôi đang nói chuyện với Tiểu Hảo à?”

 

Tiểu Đinh lè lưỡi, sau đó rời khỏi.

 

Tôi lập tức đóng sầm cửa đi ra.

 

Không cần hỏi nữa, mọi bí ẩn đều được giải đáp. Tiểu Đinh không có chút kinh nghiệm làm việc nào lại trở thành trợ lý của lão Hoàng, làm việc, nghiệp vụ, chấm công đều bên cạnh nhau, thậm chí còn cùng nhau đi công tác.

 

Nghe nói số tiền thưởng mười nghìn đó đã vào túi Tiểu Đinh, Tiểu Trương chua chát không chịu được, đặc biệt chạy đến trước mặt tôi để phàn nàn: “Chỉ bằng cô ta sao? Ngoài trẻ tuổi một chút, ngoại hình khí chất, ăn nói, điểm nào sánh được với Hảo Thanh Cao của chúng ta?”

 

Tôi thở dài: “Được rồi, cô muốn nói thì nói, đừng lôi tôi vào.”

 

“Cô đấy, đổi tên thành Hảo Tiếu luôn đi.” Cô ta lắc đầu: “Đó là mười nghìn đấy! Nếu là tôi…”

 

“Gì, cô cũng muốn nằm lên cái bụng phệ của lão Hoàng à?”

 

Cô ấy nghe vậy giật mình: “Không đến mức đó, tôi thà kiếm ai có chút tiền mà cưới còn hơn.”

 

Tiểu Trương đi rồi, Tiểu Đinh mang một giỏ đào dầu, rửa sạch sẽ, rồi chia cho từng người trong phòng làm việc.

 

Đến lượt tôi, tôi không nhận, mà lạnh lùng nói một câu.

 

“Vì mười nghìn mà đáng sao?”

 

Dù đã trút giận, nhưng nhìn cô ta đứng lặng tại chỗ, mặt trắng bệch, tôi cũng chẳng thấy thoải mái.

 

30.

 

Sau đại hội khen thưởng giữa năm, vài vị giám đốc đích thân xuống lầu, đến từng ô làm việc để phát bao lì xì, tổng trợ lý quản lý cũng đi theo.

 

Năm đó, cũng nhờ mối quan hệ với vị tổng trợ lý này là anh vợ mà lão Hoàng có thể leo lên vị trí giám đốc tín dụng, ngồi vững vàng suốt năm năm qua.

 

Chỉ cần cây đại thụ tổng trợ lý này không ngã, lão Hoàng có thể tiếp tục ngồi vững.

 

Tôi không trực tiếp tố cáo, chỉ uyển chuyển đề nghị: phòng tín dụng của chúng tôi có vài camera đã hỏng, dù sao phòng lưu trữ cũng nằm trong khu vực này, luôn là một nguy cơ tiềm ẩn.

 

Nghe vậy, ông ta lập tức cho người xử lý, còn khen tôi làm việc cẩn thận

Anh ta nghe vậy lập tức yêu cầu xử lý hành chính, còn khen tôi làm việc cẩn thận.

 

Trong lòng tôi, một con quái thú đang gầm thét, tôi vừa định ám chỉ mối quan hệ nhạy cảm giữa Lão Hoàng và Tiểu Đinh thì màn hình điện thoại bỗng sáng lên.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.