🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đợi mãi đến tận hoàng hôn, cuối cùng tôi cũng thấy bóng dáng quen thuộc, quấn khăn lụa. So với vẻ rực rỡ mười năm trước, giờ đây trông bà ta tiều tụy, lưng còng, già đến mức khó nhận ra. Tôi đứng sau lưng bà ta và gọi:

 

“Bà đang tìm Trịnh Chí Hòa phải không?”

 

Người phụ nữ quay lại, ánh mắt kích động: “Đúng! Cô quen ông ấy sao?”

 

“Tôi là con gái ông ta.” Tôi lạnh lùng nói.

 

Bà ta né tránh ánh mắt sắc lạnh của tôi: “Tôi chủ yếu muốn gặp bố cô để nói chuyện. Mấy người trẻ không nên xen vào.”

 

“Ông ta đang trốn, bà không tìm được đâu.” Tôi khoanh tay, giọng điệu lạnh nhạt, “Mà dù có tìm được thì cũng làm gì được ông ấy? Bà đấu không lại đâu.”

 

“Nhưng tôi có bằng chứng!”

 

“Bà chắc chứ?” Tôi cười khẽ. “Nếu bằng chứng không đủ mạnh, ông ta có thể kiện ngược lại bà vì tội vu khống, có thể phải ngồi tù đó, dì à.”

 

Nghe vậy, bà ta vội vã: “Trong lúc ở với tôi, ông ta đã mờ ám với vài nhân viên phòng tranh, ai cũng biết chuyện này!”

 

“Chừng đó không đủ, quá yếu.” Tôi lắc đầu. “Dì ơi, những vết nhơ về mặt đạo đức không đủ để hủy hoại một người đâu.”

 

Nghe vậy, khuôn mặt vàng vọt sau lớp khẩu trang của bà bỗng sáng lên: “Cô nhắc tôi mới nhớ, ông ta từng làm giả tranh, còn lũng đoạn giá cả nghệ thuật để rửa tiền! Lúc đó ông ta không đề phòng tôi, tôi có ghi âm và video tại hiện trường!”

 

Bà ta phấn khích vung tay múa chân. Tôi để ý bà có vẻ lạnh lẽo, dù trời vừa vào tháng chín mà đã mặc áo dài tay, quần dài. Tôi không khỏi tò mò: “Rốt cuộc bà đã gặp phải chuyện gì? Theo tôi nhớ, người ông ta thực sự có lỗi phải là mẹ con tôi chứ?”

 

Năm đó nếu không phải bà ta ra sức xúi giục, Trịnh Chí Hòa cũng không bỏ rơi mẹ con tôi, nhiều lần lao vào con đường phạm pháp. Giờ đây thấy bà ta mặt mũi xanh xao, thân thể yếu ớt, từ kẻ hại người lại thành người bị hại, tôi có chút không quen.

 

“Tôi có thể hỏi, vì sao bà lại hận ông ấy đến vậy không?”

 

Nghe câu hỏi của tôi, bà ta lập tức rơi nước mắt: “Ông ấy… ông ấy là một con quỷ, kẻ điên! Ông ta lừa tôi rằng sinh con trai là sẽ cưới tôi, ép tôi bỏ thai ba lần. Giờ thân tôi bệnh tật đầy mình, vậy mà ông ấy lại ruồng bỏ tôi!”

 

“Con trai?” Tôi cười nhạo: “Ông ta làm gì có khả năng có con trai chứ.”

 

Thấy bà ta nước mắt nước mũi giàn giụa, tôi lấy tờ giấy nhàu nhĩ từ túi ra đưa cho bà ta: “Cầm lấy, nhớ tìm người hiểu biết để xử lý, nếu có thể thì lợi dụng truyền thông để gây tiếng vang thì càng tốt.”

 

Cầm tờ giấy, bà ta trợn mắt nhìn tôi, không tin nổi: “Hèn gì, chẳng trách đứa con đầu tiên của tôi vừa vào bụng đã không phát triển…”

 

Tôi đứng đó, đợi cho cơn đau buồn bất ngờ ấy qua đi, người phụ nữ ấy cuối cùng đã bình tĩnh lại.

 

“Tại sao cô giúp tôi?”

 

Tôi khoanh tay, vẻ mặt lạnh nhạt: “Loại đàn ông xúi quẩy thế này, ai dính vào cũng xui xẻo. Tôi chỉ thấy thương hại thôi, nhận hay không là việc của bà.”

 

Bà ta thất thần một lúc, cuối cùng cũng cầm tờ giấy, loạng choạng rời đi.

 

Về đến nhà, việc đầu tiên tôi làm là gọi cho Hàn Tuệ.

 

“Sếp, nếu có thể lợi dụng vụ bê bối của Trịnh Chí Hòa để tạo tiếng vang cho IBOX, tôi sẽ có lợi gì?”

 

Đầu dây bên kia im lặng một lúc.

 

“Nếu số người đăng ký trò chơi mới của chúng ta vượt qua năm triệu, tôi sẽ thăng chức cho cô thành đối tác, với ít nhất 5% cổ phần.”

 

“Cảm ơn sếp.”

 

Cúp máy, tôi quay lại bàn làm việc để tiếp tục vẽ tập 5 của bộ truyện tranh. Chỉ còn vài khung hình nữa là hoàn thành, chương cuối sắp bước vào giai đoạn kết thúc.

 

Tôi nhẹ nhàng di nét bút vẽ các đường viền nhân vật, phóng to bóng của nhân vật chính yếu ớt lên sàn, lấp đầy bối cảnh với diễn biến cuối cùng.

 

“A Bảo cuối cùng cũng tìm được hang ổ của ác long, nhưng lại phát hiện bên trong trống rỗng. Dưới vòm cao lớn, chỉ có tiếng vọng lạnh lẽo, u ám chồng chất.”

 

“Hóa ra, ác long chính là bản thân cậu ấy.”

 

56.

 

Trước khi sự việc bùng nổ hoàn toàn, tôi cố gắng giữ lại chút thiện ý cuối cùng, đặc biệt gọi điện cho Trịnh Chí Hòa.

 

Nghe nói người phụ nữ đó sắp vạch trần bê bối của mình, ông ta quả thực có chút căng thẳng.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.