Tưởng Đông Hà lại một lần nữa rơi vào trầm tư.
Nếu Nghê Tuyết dị ứng với cao su, vậy thì điều hiển nhiên là cậu không thể dùng một số thứ nhất định.
Tưởng Đông Hà tiện tay lấy một hộp nhỏ trên kệ xuống, tỉ mỉ xem kỹ thành phần bên trong… Hay lắm, ví dụ như hộp hương dâu mà hắn đang cầm đây, Nghê Tuyết dùng vào chắc chắn sẽ bị dị ứng.
Chỉ trong vòng chưa đến mười mấy phút, thế giới quan và nhân sinh quan của Tưởng Đông Hà đã hai lần bị đảo lộn một cách dễ dàng.
Hôm nay mới chỉ là ngày thứ hai hắn đảm nhiệm vai trò “người yêu của Nghê Tuyết” thôi, thế mà đã đụng ngay vấn đề gay cấn rồi. Không chỉ phải đối mặt với một nhiệm vụ chưa từng có tiền lệ, hắn còn phải cố hết sức chiều theo yêu cầu của ông sếp nhỏ đầy rắc rối này.
…Quả nhiên, chẳng có việc nào là dễ dàng cả.
Tưởng Đông Hà âm thầm siết chặt tay thành nắm đấm, cố nén lại cái thôi thúc muốn tung một cú đấm giải tỏa.
Hắn đặt hộp nhỏ ấy lại lên kệ, thở dài bất lực rồi hỏi: “Những thứ khác thì em không dị ứng chứ?”
Nghê Tuyết ngoan ngoãn trả lời: “Những thứ khác thì không sao.”
Khi cả hai quay về lại khách sạn, trời đã hoàn toàn sập tối.
Trong phòng ngoài bồn tắm trong nhà vệ sinh, còn có một gian phòng nhỏ tách biệt, bên trong là bể suối nước nóng âm sàn, kích cỡ rộng rãi thoải mái cho cả hai người đàn ông ngâm mình cùng lúc.
Ánh đèn trong phòng dịu dàng ấm áp,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-tieu-thu-ba-chinh/2787332/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.