Phương Lâm Lâm nhiệt tình giữa lại, Trác Phong cũng không thể trực tiếp chạy lấy người, liền đi theo cô vào cửa hàng sủng vật nói rõ phiền toái của mình.
"Tôi cũng biết một chút về việc chăm sóc động vật, lúc trước nuôi nấng chó hoang từng tra một ít tư liệu. Tôi thật sự cần cấp bách một phần công tác, cũng thực thích nơi này, nhưng tôi từng đắc tội người khác, mỗi lần tìm được công việc, hắn đều sẽ kêu mấy tên lưu manh quấy rầy làm lão bản sa thải tôi. Cửa hàng này chỉ có một mình chị, tôi không thể tới làm được, như thế sẽ mang phiền toái cho cô, cảm ơn."
Phương Lâm Lâm nhìn nhìn hắn, kinh ngạc nói: "Cậu nhìn qua chính là đệ tử tốt nha, lại còn nuôi nấng nhóc cún đáng yêu này tốt như vậy, không giống loại người gây chuyện này đắc tội với người khác a." Phương Lâm Lâm lại nhìn nhìn Tiểu Bạch hồ, nghĩ thế nào cũng cảm thấy người có thể đối xử tử tế với sủng vật còn sợ hãi liên lụy người khác không nên là một học sinh hư, liền hỏi tiếp, "Có thể nói rõ tình huống cụ thể sao? Tôi chủ cửa hàng này, đối với tôi lưu mahn quấy rối không phải chuyện gì lớn. Nhưng tôi muốn nghe sự thật, như vậy tôi mới có thể phán đoán chính xác có nên mời cậu tới làm hay không."
Trác Phong nghe ra cô rất tự tin, là thật sự không sợ rắc rối, đại khái có chút bối cảnh, châm chước một lát liền quyết định ăn ngay nói thật, "Mấy ngày trước có một vị nữ đồng học trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-vuc-nguoi-minh-cuong-ma/1626357/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.