Đêm đen gió lớn thích hợp giết người phóng hoả.
Đúng nửa đêm, bầu trời một mảnh đen, ngay cả chấm nhỏ cũng không thấy một cái. Gió lạnh thổi mạnh, cuối mùa thu này gió lạnh hơn nữa, khiến cho bàn chân rút cả gân.
Thất vương phủ.
Cửa chính cao lớn rộng rãi, đèn lồng trên cửa cũng bị gió thổi tắt, mặt đường lạnh lẽo bị đèn đuốc chiếu u ám, thoạt nhìn càng thêm âm lãnh.
Bỗng dưng, trên ngã tư đường tối đen có vài bóng người lén lút tiếp cận.
Nhìn kỹ, bốn người. Người đi đằng trước bộ pháp thong dong, ngẩng đầu ưỡn ngực chỉ nhìn phía trước, tầm mắt không chút di động.
Mặt sau, ba người nhìn quanh trái phải, thoạt nhìn lấm la lấm lét cực kì không quang minh.
“Uyển Nhi, ngươi xác định cứ như vậy trực tiếp đi vào sẽ không có việc gì?” Một bóng dáng thon thả lẻn đến bên cạnh người đi đầu, nhìn kỹ đúng là người đến từ Nam Cương, Tiểu Điệp.
“Ân, chỉ có theo cửa chính vào mới không bị ám toán.” Uyển Nhi, kỳ thật chính là gian tế ở quý phủ Phong Duyên Thiệu, bị Chiêm Trữ bức bách ăn nô cổ, hiện tại có thể coi là gián điệp hai mặt.
“Nàng nếu thật sự lợi hại như vậy, chúng ta như vậy không phải là đi chịu chết sao?” Tiểu Điệp âm thầm khó chịu, như vậy lại cho các nàng đến làm nhiệm vụ chịu chết.
“Xuất kỳ bất ý, nàng tất nhiên phòng bị.” Một nữ tử khác lên tiếng, cũng là một trong ba thị nữ bên người Lý Bình, thoạt nhìn tràn đầy tin tưởng. (Trùm: “xuất kỳ bất ý” nghĩa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/benh-vuong-tuyet-sung-doc-phi/1616663/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.