Chăm sóc cẩn thận thêm vài ngày, vết đỏ và sưng tấy ở hình xăm hoa sen đỏ gần như đã biến mất. Làn da trắng ngần khiến hoa sen đỏ trông càng thêm quyến rũ, giống như toả ra một ma lực quyến rũ lòng người.
Không được để hình xăm bị ướt, còn phải hạn chế ra mồ hôi nên Cố Gia Thụ kiêng dè chẳng làm dám chuyện gì quá đáng. Hắn chỉ thường xuyên hôn môi Trương Kỳ An đến mức thở hồng hộc, đôi mắt không chớp lấy một lần nhìn chằm chằm vào hình xăm, ánh mắt nóng cháy đến nỗi như muốn liếm láp nơi đó hàng ngàn lần.
Đầu ngón tay của hắn nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa, giọng điệu trầm khàn nhuốm đầy ham muốn.
"Em khoẻ chưa? Bé yêu, chỗ này khoẻ chưa?"
Hắn gấp gáp như một con thú chảy nước dãi, đôi mắt đầy nôn nao muốn nuốt chửng con mồi vào miệng. Hăn đói mốc meo đã lâu, mà Trương Kỳ An lại là người duy nhất có thể làm dịu cơn khát của hắn.
Trương Kỳ An nhìn vào đôi mắt đối phương, cũng không biết nói gì khác ngoài đồng ý.
Sau đó cậu lại bị đè xuống giường, chiếc áo ngủ có dây bị hắn vội vã xé toạt một cái lỗ lớn, miếng dải vải rủ xuống đùi như một bông hoa liễu lụi tàn.
"Trương Kỳ An, bé yêu nhìn này."
Cố Gia Thụ điên cuồng mỉm cười, chỉ vào một chỗ ẩn nấp giữa những cánh hoa sen, giọng điệu tràn đầy hưng phấn xen lẫn chút cố chấp.
Giữa những cánh hoa xếp chồng lên nhau, sâu trong lòng bông sen hắn dùng những gam màu tương đồng nhưng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/beta-binh-thuong-phan-hoa-lan-thu-hai/1122160/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.