Có Cố Hâm ra mặt, Lâm Vi bị Giang Thần từ chối không chịu được nhiều con mắt nhìn chằm chằm đành bỏ đi.
Cố Hâm không quan tâm đến Lâm Vi, quay sang hỏi Giang Thần: "Đi tập bóng với tôi hay về nhà?"
Giang Thần không định về nhà ngay sau khi tan học, trong lòng vừa sinh ra một chút xíu nghiêm túc học tập đã bị cắt ngang, hiện giờ chỉ còn lại lười biếng.
Cậu nói với Cố Hâm: "Tối ông chép đề cho tôi, tôi đi tập cùng ông".
Cố Hâm bất đắc dĩ nhìn cậu: "Lại bắt tôi chép hộ".
Giang Thần thản nhiên: "Ông viết nhanh, ông chép đề tôi làm bài là được".
Tưởng Nhất Bách hóng toàn bộ câu chuyện, đứng sau họ nhắc nhở: "Nè, hai ông chắn đường quá, ảnh hưởng mọi người tan học nha".
Giang Thần cười lạnh, cố ý chặn cửa sau: "Không phải có cửa trước đó sao?"
Tưởng Nhất Bách học theo điệu bộ nũng nịu của ủy viên thể dục Vương Mẫn: "Lớp trưởng, cậu nhìn Giang Thần đi, sao cậu không quản vậy ~~~"
Cố Hâm liếc cậu ta, vô tình nói: "Tâm thần."
Giang Thần cầm bóng rổ gõ vào đầu Tưởng Nhất Bách, Tưởng Nhất Bách giật bóng định gõ lại, nào ngờ bị Cố Hâm kéo tay, Giang Thần bình yên vô sự về chỗ thu dọn sách vở.
Tưởng Nhất Bách còn giận dỗi vì Cố Hâm không thuận theo ý mình: "Lão Cố, hay là tối nay ông cũng chép đề cho tôi nhé?"
Cố Hâm: "Ông không có tay?"
Tưởng Nhất Bách tiếp tục nũng nịu: "Giúp Giang Thần mà không giúp tôi sao, bất công vậy?"
Cố Hâm nhìn cậu ta: "Tôi không thân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/beta-nay-qua-ca-man/1382768/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.