Bởi vì thái độ của Liễu Ngôn Bạch mà Khấu Lẫm phải xem kỹ Kim Trấm một lần nữa.
Nhưng bất luận đánh giá như thế nào, cho dù suy đoán được Ảnh chủ là Tạ Trình, Kim Trấm hoàn toàn có lý do cung cấp tài chính cho lão ta, nhưng Khấu Lẫm vẫn cảm thấy Kim Trấm sẽ không làm như vậy.
Nguồn kinh doanh của Kim Trấm chia làm ba mục chính: mua bán súng ống đạn dược, Ma Phong Đảo, và cửa hàng ở Nam Dương.
Theo như Khấu Lẫm tính ra, số lời từ những cửa hàng Nam Dương chiếm bảy phần mười doanh thu của Kim Trấm. Vì thế Kim Trấm đi đến Nam Dương sinh sống thật ra là lựa chọn tốt nhất, nhưng ông ta lại khăng khăng lưu tại Ma Phong Đảo. Nguyên nhân là vì lưu lại nơi này, Kim Trấm mới có thể thao túng thị trường mua bán súng ống đạn dược, khống chế sự liên minh của hải tặc, ở trình độ nhất định còn có thể ổn định thế cục của vùng duyên hải giảm bớt áp lực diệt phỉ cho Ngu Khang An. Đồng thời, những người Tây Dương từ phương xa mà đến, trạm thứ nhất chính là Ma Phong Đảo. Nếu không có Ma Phong Đảo chắn giữ, chiến thuyền Tây Dương sẽ trực tiếp cập bến Đại Lương, dưới chính sách cấm biển bọn họ đâu muốn tay không mà về, nhất định sẽ bắt đầu phá đám, thế cục vùng duyên hải vì thế mà sẽ "dậu đổ bìm leo".
Càng hiểu biết sâu hơn, càng phân tích kỹ hơn, Khấu Lẫm càng không tin Kim Trấm sẽ nghe theo Tạ Trình, sẽ thông đồng với lão ta làm bậy.
Nếu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-an-doi-long-phuong/546627/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.