Tạ Ninh không có thói quen lạ giường.
Nhưng lần đầu tiên qua đêm ở nhà Trang Duyên, cậu nằm trên giường lăn qua lăn lại mà vẫn không lăn ra được chút cảm giác buồn ngủ nào.
Mặc dù biết rõ chăn đệm gối đều là đồ mới, nhưng khi nằm lên, cậu liền có cảm giác mọi nơi đều ngập tràn mùi hương của Trang Duyên.
Thỉnh thoảng Trang Duyên sẽ sử dụng nước hoa dành cho nam giới, nhưng không sử dụng nhiều lắm, phần lớn là có mùi rêu xanh, mang đến cho người khác cảm giác hoang dã và cứng coi, nhưng cũng không mất đi sự dịu dàng điềm tĩnh.
Người bình thường sẽ khó kiểm soát, nhưng khi dùng trên người Trang Duyên lại vô cùng phù hợp.
Cũng không biết có phải là do tâm lý tác động hay không, hiện tại Tạ Ninh cảm thấy mùi hương ấy đang quẩn quanh nơi chóp mũi.
Cậu quấn mình trong ổ chăn, gương mặt càng lúc càng nóng, càng quấn chăn thì càng ửng hồng, nên cậu dứt khoát xốc chăn lên đi xuống giường.
Trên sàn nhà có trải một tấm thảm dày, cho dù đi chân trần cũng không thấy lạnh chút nào.
Căn phòng Trang Duyên sắp xếp cho cậu rất rộng rãi, chiếc đèn đặt ở đầu giường, ánh sáng lờ mờ bao phủ lên mặt người, mang đến một cảm giác ấm áp như ánh nắng.
Ban công được ngăn cách với phòng ngủ bằng một cái cửa kính kéo, Tạ Ninh kéo bức rèm cửa dày mo qua một bên.
Ánh trăng chiếu vào, phác hoạ nên những đường nét xinh đẹp trên cơ thể cậu, ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-bach-nguyet-quang-cua-ban-trai-cu-cau-hon/2739567/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.