Mãi cho đến khi buổi thử vai kết thúc, Tạ Ninh vẫn cứ nhìn chằm chằm Thịnh Thời Tùng với đôi mắt sáng lấp lánh, hoàn toàn không để ý đến gương mặt đen kịt của Trang Duyên ngồi bên cạnh.
Ý nghĩa trong ánh mắt của Tạ Ninh, hắn hiểu rõ hơn ai hết.
Nhiều đạo diễn khi gặp được diễn viên khiến họ bùng nổ cảm hứng đều có ánh mắt như vậy.
Thậm chí có đạo diễn còn đặc biệt sáng tác kịch bản riêng cho diễn viên.
Đối với những người làm nghệ thuật, đó chính là ánh mắt khi gặp được Nàng thơ.
Ánh sáng của sự sáng tạo và nguồn cảm hứng.
Trang Duyên rất không phục điều này.
Thông thường, thử vai chỉ cần thử một đoạn ngắn là đủ.
Nhưng tốt xấu gì Thịnh Thời Tùng cũng là người được Văn Tân hết sức lăng xê.
Khi Thịnh Thời Tùng diễn xong tất cả các đoạn, xung quanh liền vang lên tiếng vỗ tay rất hợp với tình hình.
Thịnh Thời Tùng nhập vai nhanh, thoát vai cũng nhanh, sau khi kết thúc biểu diễn, hắn lập tức thu lại vẻ phong lưu phóng khoáng, nở nụ cười ôn hoà nhã nhặn.
Tạ Ninh như nhìn thấy sự mới lạ, không nhịn được nhìn thêm vài lần.
Bây giờ trong đầu cậu đầy ắp ý tưởng, nếu không phải ở đây có quá nhiều người, cậu hận không thể lập tức bay về trước máy tính để vẽ lại.
Mọi người đều rất hài lòng với màn biểu diễn của Thịnh Thời Tùng, chỉ có Trang Duyên là khẽ hừ một tiếng.
Thịnh Thời Tùng rất có ý
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-bach-nguyet-quang-cua-ban-trai-cu-cau-hon/2739575/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.