Ninh Tu Viễn lạnh mặt, vốn trở về là để chất vấn người này, thấy cậu một mặt bình tĩnh, trong lòng sinh ra một tia cảm xúc quái dị.
Sầm Lễ đứng dậy, đi tới trước mặt hắn, thanh âm thực nhẹ hỏi," Lại muốn đối phó với tôi giống lần trước?"
"..."
"Dù sao tôi cũng không ra ngoài được, anh muốn thế nào thì cứ thế đi, đừng để mẹ tôi biết, tôi không muốn cô phụ sự kỳ vọng của bà." Nói những lời này, Sầm Lễ trên mặt hiện lên nụ cười tự giễu," lừa gạt bà cũng tốt, bà sẽ cho rằng tôi vẫn còn ở trường học tập, tôi lần trước tới bệnh viện nói cho bà biết, trường học rất coi trọng tôi, sắp xếp cho tôi rất nhiều việc, khiến tôi không có thời gian đến thăm bà."
Ninh Tu Viễn thấp giọng hỏi, "Cậu đang oán giận tôi sao?"
Hắn để ý tới thùng giấy bên cạnh, vẫn còn nguyên xi chưa động đến, bên trong đầy sách cùng tư liệu, đều là đống đồ học tập ngày trước của Sầm Lễ.
"Tôi làm sao dám oán hận anh, tôi bất quá cũng chỉ là loại người hạ tiện, không có tư cách bất mãn với anh." Sầm Lễ mở miệng nói.
"Sầm Lễ!" Ninh Tu Viễn lửa giận bị khơi dậy, hắn một phen nắm lấy vạt áo Sầm Lễ, mấy dấu vết ở cổ lần trước hắn lưu lại vẫn còn.
"Bởi vì tôi coi cậu như người trong nhà, cậu liền đẩy Tiểu Ngôn xuống bậc cầu thang, em ấy làm gì có lỗi với cậu sao? Nếu là cậu không muốn làm bạn với em ấy, trực tiếp nói cho em ấy biết là được, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-bat-ve-sau-nay-sinh-con-cho-han/248894/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.