Edit + beta: Bella
..............................................
Đôi môi có chút đóng mở, trong con ngươi nhiều hơn mấy phần mấy phần thất vọng.
Giống như là mất đi tiếng nói, rốt cuộc nói không nên lời.
Khuôn mặt nam nhân âm trầm dọa người, nhưng Dư Giản lại không có cảm giác sợ hãi.
Cậu chỉ là đột nhiên cảm thấy…… Mình thật đáng thương……
Cậu rất ít khi sinh ra loại tâm tình này, lúc trước mẫu thân cùng Lục Việt luôn ở trước mặt cậu đối với cậu nói.
Hàn Kham hắn không phải là người tốt!
Nhưng cậu không muốn nghe, một mực phản bác lại, bọn họ hiểu lầm Hàn Kham rồi.
Trong đầu trở nên trống rỗng, kinh ngạc mở lớn mắt nhìn trước mặt là nam nhân đang nổi trận lôi đình.
Hàn Kham thấp giọng trào phúng. " Đừng tưởng rằng cậu giả vờ đáng thương liền có thể lừa được người khác, hắn có biết cậu ở bên ngoài đã loạn thành một khối rồi không? Cũng khó mà trách được, dạng như cậu mà cũng có người để ý. Không biết là cậu sử dụng thủ đoạn gì để mê hoặc được hắn vậy? "
...
Qua hồi lâu, trong cổ họng gian nan gạt ra hai chữ. " Không phải! "
Nhiều năm như vậy, phần lớn thời gian cậu đều để trên người nam nhân. Coi như là bị nam nhân đuổi khỏi Hàn gia cậu cũng chưa từng nghĩ nam nhân là người xấu, khoảng thời gian này nếu như không có Lục Việt giúp, có lẽ cậu đã sớm chống đỡ không nổi, nhưng Hàn Kham lại đem quan hệ giữa cậu và Lục Việt hướng theo hướng xấu mà phỏng đoán.
Trước đây khi mẫu thân phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-bat-ve-sau-nay-sinh-con-cho-han/932391/chuong-336.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.