Edit + beta: Bella
.....................................................................
Mấy ngày trước còn cố ý chạy đi tìm hắn vậy mà hiện tại đã lại cùng nam nhân khác ở một chỗ.
Dư Giản nói làm thư ký cho người ta chắc chắn là loại thư ký kia rồi.
Trên mu bàn tay Dư Giản vẫn còn đang cắm kim truyền dịch, vừa muốn bước từ giường xuống liền bị Lục Việt ngăn lại, đối Hàn Kham nói.
" Anh đến thăm Dư Giản sao? Vậy anh có biết Dư Giản bị thế này là do tên khốn nào gây ra không? Cậu ấy nằm viện gần 1 tuần lễ, chỉ sợ là nếu như không có tôi thì chẳng biết sẽ tỉnh lại lúc nào! "
Hàn Kham nhíu chặt lông mày. Hắn nhớ lúc mình đưa Dư Giản đến bệnh viện, tình huống cũng không nghiêm trọng lắm. Chỉ là chảy chút máu mà thôi! Trước đó hắn từng thấy Dư Giản bị thương, không phải lần 1 lần 2. Nhưng cũng đâu có chuyện gì xảy ra.
Lục Việt cười một tiếng. " A! Thật không biết là tên khốn nào mà không biết thương hoa tiếc ngọc!? Nếu mà là tôi, thì dù có đem người ta làm đến mức phải nhập viện thì cũng sẽ không vô trách nhiệm thế này! "
Nghe Lục Việt nói vậy, khuôn mặt Dư Giản càng trắng bệch thêm, liền vội vàng nói. " Anh.... Anh đừng có nói lung tung! "
Thanh âm cậu rất nhẹ. Chẳng hề quan tâm đến tình trạng hiện tại của bản thân. Liền vội vàng từ trên giường đi xuống, kim truyền trên mu bàn tay rơi ra, một lượng máu cứ như vậy theo khẽ hở chạy ra ngoài.
Lục Việt thấy vậy vội nói.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-bat-ve-sau-nay-sinh-con-cho-han/932404/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.