Edit & Beta : Đòe
Trái tim Kiều Ngạn trống rỗng, dường như chỉ có thể lấp đầy sự trống trải trong lòng bằng cách không ngừng chiếm hữu người này, kể cả những năm sau khi Bạch Thành Úc rời khỏi hắn, hắn cũng chưa từng có tâm trạng thấp thỏm như hiện tại.
Lúc đó hắn nghĩ rằng khi tìm được Bạch Thành Úc, hắn sẽ không bao giờ để anh rời khỏi mình nữa.
Bạch Thành Úc lúc trước còn có thể duỗi tay định đẩy hắn ra, nhưng sau đó cũng không còn bao nhiêu khí lực, Bạch Thành Úc nhìn hắn với đôi mắt hé mở, vẻ mặt không có biểu hiện gì là đang suиɠ sướиɠ ngược lại còn xen lẫn chút đau đớn.
Bạch Thành Úc thậm chí không thể nói lời từ chối hắn.
Sau đó, Kiều Ngạn mới chợt nhận ra rằng gần đây, khi hắn đang nói chuyện với người kia, đối phương vẫn luôn trầm mặc và không hề lên tiếng trả lời hắn.
Động tác của Kiều Ngạn nhẹ nhàng hơn, giọng nói rất đối dịu dàng, như sợ làm cho người trước mặt sợ hãi, “Em có thể gọi tên tôi không?
Đáp lại lời hắn chỉ có sự im lặng.
Kiều Ngạn lại nói, "Gọi tên tôi Kiều Ngạn."
Kiều Ngạn thích nghe Bạch Thành Úc gọi đầy đủ tên của hắn.
Trong công ty, nhân viên sẽ gọi anh ấy là Kiều tổng.
Hầu hết mọi người xung quanh đều gọi hắn là Ngạn ca hoặc Kiều thiếu.
Chỉ có Bạch Thành Úc gọi tên hắn mới mang theo sự gắn bó không xa cách.
Nếu hắn bỏ bê Bạch Thành Úc hai ngày, Bạch Thành Úc sẽ sốt ruột gọi điện cho hắn,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-bat-ve-sau-nay-sinh-con-cho-han/932538/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.