Edit: Cheng
Beta: Đòe
Màn đêm buông xuống, ngoài cửa sổ trời đã tối đen, mỗi khi hắn đẩy cửa phòng bước vào, sẽ bắt gặp ánh mắt của Sầm Lễ nhìn chăm chú ra ngoài cửa sổ.
Tựa hồ cũng không có gì để xem.
Ninh Tu Viễn suy nghĩ rất nhiều, có chút ngẫm lại, lần này hắn không kêu đám hồ bằng cẩu hữu tới, chỉ gọi điện cho Hạ Xuyên.
Trong đám bạn bè kia của hắn, thì Hạ Xuyên là người đứng đắn nhất, quan hệ với hắn không tồi.
Hạ Xuyên đến muộn vài phút, trên người mặc một cái áo gió màu nâu nhạt, hơi cũ, tay áo bên cạnh bởi vì cọ xát quá nhiều, mà bị xù lông vải.
Ninh Tu Viễn nói, "Chú của cậu không phải quá mức keo kiệt với cậu như vậy chứ?"
Hạ Xuyên ngồi vào bàn bên kia, chỉ nói, "Đây là chú mua cho tôi."
Hạ Sơ Ngạn rất bận, rất ít khi dành thời gian cho gã, bất quá trong nhà có người hầu, gã cũng không cần làm cái gì cả, tiền sinh hoạt một tháng đều sẽ cấp đủ cho gã tiêu xài.
Thời niên thiếu gã liền biết sự khác biệt giữa gã và người khác, người khác đều có cha mẹ, nhưng mà gã chỉ có một người chú.
Cho nên gã chưa bao giờ coi Hạ Sơ Ngạn là người thân.
Sau này gã biết được rằng Hạ Sơ Ngạn nhận nuôi gã, coi gã là thế thân của cha.
Có tối Hạ Sơ Ngạn đi xã giao về, uống rất nhiều rượu, được tài xế đưa về nhà, cả người nồng nặc mùi rượu, đêm đã khuya, người hầu cũng đã đi nghỉ, lúc đó gã nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-bat-ve-sau-nay-sinh-con-cho-han/932668/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.