Chương 11: Từ Tâm hiểu bản thân mình, từ trước đến nay cô không giỏi đối phó với những tình huống kiểu này. * Tay Từ Tâm vẫn nắm trên tay nắm cửa, bất ngờ chạm phải một cảnh tượng khó xử như vậy, lần đầu tiên cô cảm thấy tiến thoái lưỡng nan, vào cũng không phải, đóng cửa cũng không xong. Cô không phải lần đầu nhìn thấy cơ thể nửa trần của con trai, khi làm bài tập ở trường cô cũng đã từng đo kích thước cho người mẫu năm hai, lúc đó đối phương cũng gần như tr@n truồng, chỉ là vì giáo viên có quy định về mức độ của tác phẩm nên mọi người đều ngầm hiểu sẽ mặc quần đùi boxer… Nhưng như hai người trước mắt hiện tại chỉ mặc qu@n lót boxer mỏng… thì thật sự chưa từng có. Hơn nữa, chất liệu đó nhìn là biết rất cao cấp và đàn hồi tuyệt vời, tuy vì màu đen nên không thấy rõ chi tiết, nhưng cái khối hình dạng đó… lại rõ ràng đến mức Từ Tâm không thể nào bỏ qua. Gương mặt trắng trẻo của Từ Tâm không biết từ lúc nào đã ửng hồng, cô hướng ánh mắt xuống sàn nhà trước, tránh làm cho tình huống trở nên khó xử hơn, rồi dưới ánh mắt kinh hoàng của Chu Cận và Khỉ, cô vẫn khá bình tĩnh mở miệng hỏi: “… Các anh đang làm gì vậy?” Chu Cận há miệng, lắp bắp nói: “… Đo, đo kích thước ấy…” Khỉ hai tay khoanh trước ngực gật đầu lia lịa. “Các cậu đang làm gì vậy?” Lúc này, phía sau vang lên giọng nói của Trương Mông. Từ Tâm quay đầu nhìn, thấy Trương Mông
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-gio-me-hoac-meo-gia-an-co/2721232/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.