Chương 17: “Quá chán thì về đi, em không thấy tối qua anh uống bao nhiêu à? “ * Hàn Sóc thấy cô không còn gì để nói, anh khẽ cười nhạt. Từ Tâm nhìn anh cười, lúc này đôi mắt cô đã bình tĩnh lại liền hỏi: “Vì lý do cá nhân của anh mà công ty phải chịu liên lụy, anh vẫn cười được sao?” Một câu của cô khiến Hàn Sóc bật cười giận dữ: “Liên quan gì đến tôi.” “Cô ta làm khó anh nên mới thay đổi lịch.” Những chuyện này chỉ cần đầu óc hơi biết suy nghĩ một chút là không khó đoán ra. Hóa ra không phải anh không có cách giải quyết, mà là anh sớm đã biết đối phương từ đầu đến chỉ để gây khó dễ cho anh nên anh chẳng buồn phản kháng, chỉ giảm thiểu tổn thất xuống mức thấp nhất. Người đàn ông này không chỉ thông minh lý trí, mà trong cốt lõi còn có thể coi là vô tình phản nghịch. Hàn Sóc gật đầu, không phủ nhận phỏng đoán của cô, nhưng vẫn nói: “Cũng chẳng liên quan gì đến tôi, phụ nữ thích tôi nhiều như vậy, ai cũng muốn mà không được, cứ nhất định phải gán cho tôi thì tôi phải chịu trách nhiệm đến năm nào tháng nào?” Hàn Sóc nheo mắt lại, anh nói: “Tuy nhiên có một câu cô ta nói không sai, tôi đúng là được nhiều người thích và tôi cũng không từ chối ai, nên việc cô ta vẫn còn ý định với tôi cũng không có gì lạ.” Có lẽ vì trong không gian nửa kín này chỉ có hai người họ khiến Từ Tâm đánh mất sự kiên nhẫn thường ngày, hoặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-gio-me-hoac-meo-gia-an-co/2721238/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.