Chương 25: “Sếp chúng ta nghèo đến nỗi chỉ còn lại tiền và mặt mũi, cậu nói có tức không cơ chứ?” * Hàn Sóc không biết đã xuất hiện phía sau cô từ khi nào, tay vươn ra xoay người cô lại. Từ Tâm ngẩng đầu nhìn thấy đôi lông mày kiếm của anh đang nhíu lại, anh đưa mắt nhìn cô từ trên xuống dưới rồi im lặng kéo cô rời khỏi chỗ ngồi. Lý Lộ ngồi dậy, nhìn theo bóng họ đi xa. Khi đến bên bồn rửa tay, Hàn Sóc mới buông cô ra. Thấy cô không phản ứng gì, anh cáu kỉnh hỏi: “Cần tôi giúp cô rửa không?” Từ Tâm theo ánh mắt anh nhìn xuống mu bàn tay mình, mới phát hiện ra nó đã bị bỏng đỏ một mảng từ lúc nào, trong canh đậu phụ còn có dầu khiến cho vết đỏ trông còn bóng nhờn. So với vết bỏng trên bụng còn có lớp áo che chắn, vết đỏ rõ ràng trên tay trông càng khiến người ta kinh hãi. Từ Tâm mím môi vặn vòi nước, đặt tay mình dưới dòng nước lạnh. Nước chảy qua mu bàn tay mang lại cảm giác tê râm ran và ngứa ngáy. Lúc này cô mới hơi hoảng sợ, may mắn là canh đã để một lúc rồi cho nên tuy rằng nóng nhưng không đến mức phồng rộp, chứng tỏ không quá nghiêm trọng. Thấy hai người họ qua bên cạnh xả nước, cả nhóm cũng đã im lặng, Chu Cận chạy nhanh đến bên cạnh họ, nhìn bàn tay Từ Tâm đang ngâm trong nước lạnh, lúng túng nói: “Từ Tâm, xin lỗi em… bọn anh chơi quá trớn mà không để ý… em đau không?” “Không sao đâu, không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-gio-me-hoac-meo-gia-an-co/2721246/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.