Chương 62: Hứa Phong mỉm cười: “Dù sao cũng không phải ai cũng may mắn như vậy.” * Cô nhẹ nhàng vuốt tóc anh, vì cần quay phim nên anh để tóc dài hơn một chút, sau khi tạo kiểu, những sợi tóc trở nên cứng, uốn cong một cách bướng bỉnh. Một lúc sau, Từ Tâm nói: “Có lẽ là vì em không nỡ nhìn những người kiêu hãnh và xuất sắc như anh phải bỏ cả sự nghiệp vì những chuyện này. Huống chi đối với các anh, lãng phí thời gian chính là đang chết dần. Khi chúng ta có khả năng giúp đỡ anh ấy và cũng cần anh ấy, tại sao không tiện tay giúp một chút chứ?” Ánh mắt Từ Tâm rất tĩnh lặng, giọng nói rất dịu dàng khi trò chuyện, nhưng không khiến người ta cảm thấy thiếu sức thuyết phục. Cô luôn nhìn nhận mọi việc rất lý trí, nhưng đằng sau lớp lý trí đó cũng ẩn chứa sự chu đáo của cô. Lý trí của cô khác với hầu hết mọi người, nó mang theo hơi ấm: “Giới thời trang cạnh tranh rất lớn và cũng rất khốc liệt. Trên con đường này, hầu hết các anh đều đi một cách cô độc. Đây vốn là con đường mà chỉ có thể dựa vào chính mình. Nhưng đôi khi nhìn công ty của chúng ta, em cũng không khỏi nghĩ, thực ra trong ngành này vẫn có nhiều người hiểu các anh, cũng có nhiều tình người. Ít nhất ở công ty chúng ta, mọi người đều là những người đồng hành hỗ trợ lẫn nhau, ngay cả khi ngã xuống cũng có người nâng đỡ, như vậy mọi người mới có thể đi được lâu dài… Hứa Phong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-gio-me-hoac-meo-gia-an-co/2721283/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.