Chương 67: Từ Tâm tựa sát vào anh, nghe vậy, cô bất chợt nói: “Chuyện này sao có thể giống nhau được chứ?” * “Không cần đâu.” Từ Tâm ngắt lời Từ Liễu, dù là lúc này, cô vẫn giữ được sự điềm tĩnh, nói với Từ Liễu: “Từ Liễu, phiền cô một chút, cô xuống hiệu thuốc dưới lầu mua giúp tôi ít thuốc hạ sốt. Chờ tôi uống xong rồi hai người quay về, vẫn kịp cho cảnh quay tiếp theo.” Cô nhớ sau cảnh quay này là đến cảnh riêng của nam chính, giữa hai cảnh cách nhau một tiếng, thời gian đó là đủ. Từ Liễu nghe xong, không hề do dự, lập tức quay người chạy đi. Hàn Sóc ngồi ở mép giường, sắc mặt rất khó coi. Từ Tâm khẽ thở dài một tiếng: “Cởi áo khoác ra đi, anh cũng muốn bị cảm nắng à?” “Dạo này em cứ ở khách sạn nghỉ ngơi đi.” Hàn Sóc cởi áo khoác, chỉnh điều hoà về 26 độ, sau đó lại đắp chăn cẩn thận cho Từ Tâm, lúc này sắc mặt anh mới dịu xuống, không còn trông đáng sợ như ban nãy. Bởi vì từ khi họ quen nhau đến giờ, Từ Tâm chưa từng bị ốm nên vừa rồi chắc hẳn Hàn Sóc đã hoảng thật sự. Thực ra Từ Tâm chẳng hề ngạc nhiên khi mình đổ bệnh, chỉ là không ngờ lại đến nhanh như vậy, hoàn toàn không kịp chuẩn bị. Không phải lần đầu tiên cô cảm thấy cơ thể lên tiếng cảnh báo rằng mình đã vượt quá giới hạn. Nhưng hiện giờ là giai đoạn quan trọng, những gì có thể gắng gượng thì cô nhất định sẽ gắng gượng. Giống như chuyện xảy ra hôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-gio-me-hoac-meo-gia-an-co/2721288/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.