6. Hôn nhẹ lên mặt hắn, ngay tại khoé miệng, Du Hoài Hà cảm thấy như có một luồng gió đêm thu mát mẻ ùa tới.
Editor: bevitlangthang
"Sao về trễ vậy?" Chú bảo vệ đứng ở cổng nhìn hai người bọn họ, một người thì thẳng lưng đi tới, người còn lại thì cúi đầu đi theo sau, nhìn thoáng qua thì nghĩ hai người không có quan hệ gì, nhưng ông lại cảm nhận được dường như hai người quen biết nhau. Quái lạ, trong lòng chú bảo vệ thầm nghĩ, học sinh ngoại trú đi hết rồi, vậy mà còn dư lại hai người bọn họ lề mề bây giờ mới ra.
Du Hoài Hà "ừ" một tiếng liền đi, tới lượt Tinh Hòa, cậu nhỏ giọng chào chú bảo vệ, cực kỳ ngoan ngoãn đáng yêu.
Cậu không dám đến gần Du Hoài Hà, chỉ lẳng lặng theo sau, hoàng hôn kéo dài bóng của hắn trên mặt đường, Tinh Hòa dẫm lên đi theo cái bóng, có chút chột dạ, cậu lén liếc mắt nhìn Du Hoài Hà một cái, thấy hắn không để ý, mới tiếp tục ngang nhiên dẫm lên cái bóng của hắn.
Cái bóng vừa di chuyển một bước, cậu liền bước theo nó một bước.
Rõ ràng xung quanh có tiếng còi xe cùng âm thanh nói chuyện giữa người với người, nhưng Tinh Hòa lại cảm thấy thế giới riêng của cậu thật yên tĩnh, cậu cảm thấy mãn nguyện, được về nhà cùng Du Hoài Hà, là một chuyện quá đỗi vui sướng.
"Ui da..."
Tinh Hòa ôm đầu, nhìn cây cột biển báo giao thông trước mặt cản đường cậu, cái trán đập vào nó phát ra tiếng vang không nhỏ, cậu lùi về sau vài bước,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-ca-vang-xuan-nhiet/77256/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.