11 giờ đêm, Nam Cung Nhật Đăng trở về căn biệt thự.
Vừa mở cửa bước vào, lập tức lãnh trọn ánh mắt sắc lạnh của Liêu Bách Hà, sau đó là ăn những cú đấm vào lồ ng ngực, những câu mắng chửi từ cô.
“ Nam Cung Nhật Đăng, tại sao...tại sao...tại sao anh lại tàn nhẫn với tôi đến thế? Anh là đồ xấu xa, đồ tệ bạc...! ”
“ Đủ chưa, Bách Hà? ”
Nam Cung Nhật Đăng bắt lấy hai bàn tay đang làm loạn của Bách Hà, cô ngẩng mặt lên nhìn anh, đôi mắt đỏ trạch ngập nước, lại tiếp tục vùng vẫy đánh anh cho thỏa mãn cơn tức trong lòng.
Thấy thế, sắc mặt của anh tối đen đứng yên một chỗ, đút hai tay vào trong túi quần không ngăn cản cô nữa, để cho cô tùy ý mà đấm vào người của mình.
Để xem ai đau...!
“ Anh có vợ, vậy còn tôi, tôi phải làm sao hả? ”
• Bụp...!bụp...
“ Tôi cho anh biết, tôi không an phận, nhún nhường anh nữa đâu.
”
• Bụp...!bụp...!
“ Chẳng lẽ những gì tôi làm, chưa đủ để bù đắp cho anh? ”
Càng lúc, lực đấm của cô càng yếu dần, nức nở òa lên như một đứa bé bị bỏ rơi.
Ừm, cô bị bỏ rơi rồi, ai cũng bỏ rơi cô, ngay cả người cô yêu nhất cũng vậy.
Tại sao anh lại làm vậy với cô?
Thà anh cứ vô tâm, tuyệt tình, đừng để cho cô hy vọng, ảo tưởng rằng anh đã tha thứ.
Nào ngờ, thông tin kết hôn như một cái tát vào mặt, làm cô tỉnh táo đến mức cảm nhận trái tim mình đang rỉ máu từng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-nguy-hiem-xin-anh-tha-thu/5053/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.