Thời tiết ở thành phố Lan dần chuyển lạnh, những cơn gió lạnh lẽo thổi bầu không khí buốt giá tới nơi đây.
Lê Lạc sợ lạnh hơn người bình thường, từ khi cô tỉnh lại đến nay vẫn luôn như vậy. Suốt hai năm qua, ngay cả khi đang giữa mùa hè cô cũng phải mặc áo dài quần dài, như vậy là đủ hiểu mỗi khi mùa đông đến cô khổ sở thế nào. Sáng nay cô chỉ đứng ngoài ban công một lúc thôi mà đã cảm nhận được từng cơn lạnh buốt.
Cho nên trước khi ra khỏi nhà, cô không chỉ đội thêm một cái mũ len, mà còn quàng thêm cả khăn quàng cổ.
Nhìn hình ảnh phản chiếu trong gương, Lê Lạc có chút mất hồn. Trước kia cô đâu có sợ lạnh như vậy, khi ấy dù đang giữa mùa đông không mặc quần dài cô cũng vẫn cảm thấy ấm áp. Có lẽ là trong suốt hơn hai mươi năm cô nằm vô tri vô giác trong căn phòng thí nghiệm lạnh lẽo, cái lạnh đã ngấm vào tận xương tủy.
Ngày hôm qua, cô nhận được điện thoại từ nước Mỹ, có người đã sang Mỹ điều tra thân phận của cô. Có thể điều tra được đến mức đó, muốn biết thân phận thật của cô đến mức đó, nếu không phải là Tạ Uẩn Ninh, thì chỉ có thể là Thương Vũ. Dù là Lâm Hi Âm cũng không đủ năng lực làm được đến mức này.
Tạ Uẩn Ninh có lẽ sẽ không điều tra cô, dù sao hiện tại mối quan hệ giữa cô và anh cũng không tệ lắm.
Sáng sớm, lúc Lê Lạc đi từ trạm xe bus ra vô tình bắt gặp Tạ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-thuc-tinh/261304/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.