Bên ngoài truyền đến những tiếng “Rào Rào”, trời mưa.
Một trận mưa to gió lớn đột nhiên trút xuống giữa màn đêm như vậy, cơn mưa tầm tã giống như một tấm rèm nước che mờ cả thành phố. Trong chốc lát, ánh đèn, cao ốc, tất cả đều trở nên nhạt nhòa trong màn mưa.
Trong thế giới mờ mịt, chỉ còn lại những tiếng rào rào, giọt giọt tí tách, và cả sột sột soạt soạt.
Sột sột soạt soạt, là âm thanh phát ra do hai thân thể quấn quít trong lớp chăn lông cừu. Lê Lạc bị Tạ Uẩn Ninh đẩy lên giường, người cô vừa trượt xuống một chút, anh lại đẩy cô trở lại, ngay cả cơ hội để thở anh cũng không cho cô.
Đúng là khí thế "Trường phong phá lãng hội hữu thời, trực quải vân phàm tế thương hải” (*)... Rõ ràng tối nay lúc anh đưa cô lên lầu vẫn còn tương đối gió êm sóng lặng, vậy mà chỉ vào phòng của cô một lúc, không ngờ lại lập tức nổi gió.
(*) Trích trong bài thơ Hành lộ nan của Lý Bạch
“Kim tôn mỹ tửu đấu thập thiên,
Ngọc bàn trân tu trị vạn tiền.
Đình bôi đầu trợ bất năng thực,
bạt kiếm tứ cố tâm mang nhiên.
Dục độ Hoàng Hà băng tắc xuyên,
Tương đăng Thái Hàng tuyết ám thiên.
Nhàn lai thuỳ điếu tọa khê thượng,
Hốt phục thừa chu mộng nhật biên.
Hành lộ nan! Hành lộ nan!
Đa kì lộ, Kim an tại?
Trường phong phá lãng hội hữu thì,
Trực quải vân phàm tế thương hải.”
Dịch nghĩa:
Chén quý, rượu ngon mười ngàn một đấu,
Mâm ngọc, món ngon giá vạn tiền,
Bỏ chén, quăng đũa không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat-thuc-tinh/261325/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.