8.
Tôi nằm trên băng ca lạnh như băng, trước mắt là ánh đèn trắng chói lòa.
Sau khi được gây tê, tôi đã có một giấc mơ rất dài.
Mơ thấy lần đầu tiên sau khi bị bắt nạt, Giang Tự kéo Chu Vãn Vãn tới cầu thang.
Nắm tóc cô ta lạnh lùng tra hỏi:
"Cmn sao cô dám đá vào bụng của em ấy?"
Chu Vãn Vãn đau đến thở gấp.
"Không diễn thật như vậy thì sao cậu ta coi anh như người cứu mạng, sẽ một mực thích anh sao?"
Giang Tự suy nghĩ một lát, chầm chậm thả lỏng tay.
Trước khi đi Chu Vãn Vãn tiến lên kéo vạt áo của anh.
"A Tự, sau khi hoàn thành những việc này thì anh sẽ đồng ý ở bên cạnh em đúng không?"
Giang Tự nhếch miệng lộ ra nụ cười giễu cợt, lờ đi những ràng buộc của cô ta.
"Hành động trước đi, bớt nói nhảm lại."
Tôi mơ thấy thời điểm nửa tháng trước khi diễn ra kỳ thi tốt nghiệp trung học. Giang Tự rủ tôi đi ngắm cảnh biển đêm, những ngôi sao ở trên đầu tôi lúc này đặc biệt sáng.
Anh đưa cho tôi một toa thuốc, làm ra vẻ thờ ơ hỏi:
"Sầm Ninh, em muốn học đại học nào?"
Tôi nhẹ giọng trả lời:
"Đại học Thủ Đô."
Tay anh run lên, ngước mắt nhìn tôi.
"Rời xa anh, em nỡ sao?"
"Giang Tự."
Tôi đánh bạo cầm tay anh.
"Tôi muốn trở thành phiên bản tốt nhất của chính mình."
Trở thành phiên bản tốt nhất để quay lại yêu anh.
Nhưng mà nửa câu sau tôi không nói ra.
Buổi tối hôm đó, một Giang Tự luôn ôn nhu với tôi lại lộ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-mat/408034/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.