Lúc hai huynh đệ xử lý xong mông hổ của Khổng Tử Viết cũng đã qua buổi trưa.
Ánh mặt trời ấm áp chiếu vào trong phòng, Bách Lí Lam vừa vuốt đầu hổ của Khổng Tử Viết, vừa dùng ngữ điệu nhẹ nhàng tâm sự sau khi chia ly: "Tối qua tự nhiên thấy ngươi, đúng là doạ ta một vố. Ngươi xem ngươi đi, sao mà nhếch nhác thế chứ? Sau lưng sao lại bị nhuộm một mảng đen? Có phải bị con người ức hiếp không? Từ lúc chia tay trong "Địch Tiên Trì", ngươi chạy đã đi đâu vậy? Làm ta đi tìm. Tiểu Bảo rất nhớ ngươi, có phải ngươi cũng nhớ nó không?"
Tối qua Bách Lí Phượng tìm thấy túi đỏ trên người của Khổng Tử Viết, y vô cùng tò mò bèn mở ra xem, phát hiện trong túi không chỉ có ba chiếc vòng vàng sáng lấp lánh mà còn có mấy tờ ngân phiếu giá trị không hề nhỏ cùng với mấy khối bạc vụn.
Ba chiếc vòng vàng khiến Bách Lí Phượng cảm thấy rất quen mắt, nhìn kĩ chợt phát hiện ra đó chính là vòng tay của Khổng Tử Viết!
Bách Lí Phượng nghĩ đến thảm cảnh tối qua, tim bỗng nhiên thắt lại, vội nhào đến bên giường Khổng Tử Viết, giơ vòng vàng lên, hoảng loạn hỏi: "Cái này...cái này ngươi.....ngươi lấy đâu ra?"
Khổng Tử Viết cảm thấy hơi đau đầu, không biết nên trả lời ra sao.
Bách Lí Lam liền đứng bật dậy, đoạt lại chiếc vòng trong tay của Bách Lí Phượng, giọng run run nói: "Đây...đây là vòng của Tử Viết?"
Bách Lí Phượng gật đầu, bắn ánh mắt ngưng trọng về phía Khổng Tử Viết.
Khổng Tử Viết thấy
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-ngan-huu-yeu/2653631/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.