Trúc Diệp Đồng nhìn Nhan Dung, hắn không nói gì, từ ánh mắt nàng cũng đã thấy được ý của hắn, oán hận giậm chân nàng xoay người rời đi.
Nhan Dung bỗng nhiên nói, "Điện hạ, hôm nay toàn bộ đều đã làm theo ý của ngươi, ta cũng có thể cho người của ngươi điểm trụ huyệt đạo, thế nhưng, nếu như ngươi dám phái người truy sát Tiểu Đồng, ta sẽ không đáp ứng."
"Ta đường đường là thái tử yến quốc, nói ra tự nhiên là chắc chắn, người đâu, điểm trụ huyệt đạo khống chế võ công của nhị điện hạ, trừ phi vị cô nương vừa rồi trở về, bằng không ai cũng không được đi tìm nàng." Thái tử ra vẻ hắn quang minh lỗi lạc, trước mặt mọi người hạ lệnh, nói năng có khí phách.
Vì vậy Nhan Dung cũng không chút nào phản kháng.
Lúc này, Nhan Dung Nhan Hi đã bị hắn khống chế vững vàng, Trúc Diệp Đồng bị buộc rời đi, nội thị doanh như rắn mất đầu, lần này nhiệm vụ chặn lại đoàn người của Nhan Hi đã hoàn thành mĩ mãn, hắn tự đắc cười cười, trong lòng đối với năng lực to lớn của Nhan Hi đã không còn cho là đúng.
Hắn thậm chí đang suy nghĩ, trước đây Nhan Hi đạt được nhiều công lao, là hắn đúng thực có tài hay là hắn vận khí quá tốt, hoặc là thủ hạ dũng mãnh mới làm cho hắn đạt được nhiều công trạng lớn lao.
Đi đến tiểu viện lúc trước ngủ lại, thái tử chỉ vào một chiếc đại mã xa nói, "Công chúa ngay bên trong, thất đệ, đệ có thể gặp nàng, hoàn hảo không tổn hao gì,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/623017/chuong-312.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.