Một tiếng vang, cửa phòng bị người đá văng. Đào Tiểu Vi mở mắt, đã thấy mấy cái bóng trắng từ bên ngoài nhảy vào, nàng hé miệng muốn gọi tên Nhan Hi, đã có một người cực nhanh điểm trụ huyệt ngủ của nàng.
Đem nàng cùng chăn bông khiêng trên đầu vai, bóng trắng gật đầu với một người trong đó, ý chỉ nhiệm vụ hoàn thành!
Mà Nhan Hi nóng lòng muốn thoát khỏi dây dưa cùng Tô Bối Nhi đã nhận thấy có người xông vào phòng ngủ, hai mắt bỗng bắn ra hai đạo uy thế sắc bén, "Ngươi, dám, động, nàng?" Nghiến răng nghiến lợi, từng chữ đi ra đều mang nồng nặc khí tức máu tanh.
Mắt thấy Nhan Hi thần tình cuồng nộ, trong tay nhuyễn kiếm càng nhanh, hầu như không muốn phòng thủ chỉ chìm đắm trong ý muốn giết người, có mấy lần là hắn không tránh những mũi kiếm của Tô Bối Nhi đâm vào những nơi không nguy hiểm đến tính mạng, hắn muốn đổi lấy một kiếm đánh chết nàng.
Tô Bối Nhi trong cuộc đời này chưa từng đụng tới đối thủ như vậy, nhuyễn kiếm kinh tâm động phách muốn tiến đến nàng, nhắm ngay điều là cổ cùng bụng, đây là hai nơi quan trọng, mặc dù không có bị đánh trúng, Tô Bối Nhi cũng cảm giác thân thể lạnh lẽo tê dại.
Rốt cục từ phòng ngủ truyền đến tin tức tốt, kết thúc, chí ít lúc này, Nhan Hi bại nàng một bậc.
"Nhan Hi, nếu như ngươi còn muốn Vương phi sống, hay nhanh dừng tay." Băng lãnh giọng nói, Tô Bối Nhi, cái trán, gương mặt, cổ tất cả đều ướt mồ hôi lạnh. Lưng, có một chỗ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-nhot-vong-quoc-cong-chua/623124/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.