Editor: tiểu mao
Nguồn: Cung Quảng Hằng
Lưu tỷ quay ra phàn nàn với đồng nghiệp cùng tổ: “Tiểu Kỷ mới tới kia đúng là quá kiêu ngạo, giới thiệu cho người có nhà có xe mà còn chướng mắt. Chỉ là người ngoại tỉnh, không biết có hộ khẩu ở đây không mà còn kén cá chọn canh!”
Lời này bị Tôn Mộng Như cùng phòng nghe thấy, cười lạnh: “Chị Lưu à, chị lại giới thiệu cho người ta Tạ Đỉnh, bốn mươi tuổi bụng bia, ly dị còn mang theo con đấy à?”
Thù giữa Tôn Mộng Như và chị Lưu này kết từ hơn một năm trước. Khi đó, Tôn Mộng Như mới hai mươi bảy tuổi, là một cô gái hào hoa phong nhã, muốn năng lực có năng lực, muốn tướng mạo có tướng mạo, cũng vì hơi lớn tuổi, trong lòng chị Lưu liền tính là “hạ giá”. Chị Lưu nhất quyết phải giới thiệu cho cô ta một người đàn ông bốn mươi đã li dị, chính là người Tôn Mộng Như nói đến, Tạ Đỉnh bụng bia còn mang con riêng.
Tôn Mộng Như chửi chị ta ngay tại chỗ.
Hai người kết thù từ đó.
Chị Lưu cứng cổ nói: “Sao tôi lại thiếu mắt nhìn thế chứ? Tiểu Kỷ mới bao nhiêu tuổi, vừa tốt nghiệp, trong veo như nước, tôi giới thiệu cho người còn chưa tới ba mươi đấy! Điều kiện tốt!”
Tôn Mộng Như cười lạnh: “Giới thiệu cho cô bé vừa mới tốt nghiệp một người gần ba mươi, đúng là rất có mắt nhìn.”
Đồng nghiệp kia đứng bên ba phải, đúng lúc thấy Kỷ An Ninh vừa nãy bị phái đi lấy tài liệu, đang ôm một chồng tài liệu vừa in xong trở lại, hai người mới chịu im lặng, lặng lẽ làm việc.
Tan làm, tất cả mọi người thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời đi.
Kỷ An Ninh dọn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-phu-nhi-dai-theo-duoi/609178/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.