Phù Dung Nương từ lúc đoạt được Ngọc Kiếm của Ma Phong Tử là nàng sung sướng vô ngần. Đức Thái Hư sư nữ bảo ai có đôi Ngọc Kiếm thì sẽ là bá chủ các phái võ trong trời đất.
Bây giờ Ngọc Kiếm ở trong tay nàng thì thế gian ai địch lại nàng. Phù Dung Nương nhớ lại cuộc chiếu đấu với bọn Khốc Tiểu vừa qua, nàng tức giận nghĩ thầm: “Bọn chúng ý đông hiếp ít. Nay Ma Phong Tử không còn Ngọc Kiếm nữa thì dù cho bọn nó có đông bao nhiêu cũng không làm gì ta được. Ngọc Kiếm có đủ đôi ta chắc giữ ngôi bá chủ. Trăm quân ngàn tướng cũng không ra gì nếu Ngọc Kiếm ở tay ta”.
Nhân đêm trăng sáng Phù Dung Nương dùng thuật ngự phong bay ra một nơi đảo hoang để thử Ngọc Kiếm, nàng vô tình không để ý đến một kẻ đang dùng vô hình kiếm độn theo sau nàng.
Kẻ ấy đạo pháp đã đến hàng vô thượng, tài vô hình kiếm độn của hắn thật xuất quỷ nhập thần. Đôi mắt Tố Hoa sáng như sao nhìn xa trăm dặm, tai nàng thính đến một tiếng gió khẽ mà nàng cũng nghe rõ cả. Thế mà lúc vô tình, nàng không làm sao nghe và thấy được thì đủ rõ đạo pháp kẻ ấy đã vào hàng nhập diệu.
Đến một hòn đảo hoang ngoài giữa bể, Phù Dung Nương rút đôi Ngọc Kiếm phóng lên tức thì một vầng bạch quang phát ra hào quang sáng rực trời trong chớp mắt hòn đảo to lớn đã bị Ngọc Kiếm bị chém tan tành như tro bụi.
Luồng bạch quang bay ào xuống bể làm nước tung lên như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-thu-tien-kiem/394603/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.