Trung Quốc có câu ngạn ngữ: Thiên lý mã Thường Hữu, mà Thường Hữu không có Bá Nhạc, có quá nhiều thiên lý mã chờ Thường Hữu đến chọn lựa. Còn Bá Nhạc thì sao? Cần tuyển thiên lý mã thế nhưng lại chọn ngựa trăm dặm, thậm chí là ngựa chạy mười dặm. Vì vậy tương lai của anh như thế nào, mấu chốt chính là Bác Nhạc. Nhưng Bá Nhạc cũng có điểm khó xử, hắn không thể nói tán thưởng là tán thưởng, thế nhưng thanh danh của hắn cũng không thể để cho bị nhiễm bẩn, đã giả vờ thì cũng phải cố gắng làm sao cho anh biến thành thiên lý mã.
Một khi người ta tiến vào trong quan trường thì xem như biết được tầm quan trọng của Bá Nhạc với tương lai của mình, vì thế đám quan viên trong thể chế chỉ cần một khi có vị trí cố định, sẽ có nhiều phương diện cần xem xét. Đặc biệt là chú ý xử lý quan hệ với bên trên, điều này càng phải chú trọng.
Đường Cảnh Ung đơn thương độc mã đi đến tỉnh Sơn Nam, người bên dưới khi còn chưa thấy rõ tình huống và cục diện, sẽ tuyệt đối không đầu tư vào. Thế cho nên thái độ của mọi người với Đường Cảnh Ung là không xa không gần, như gần như xa. Kết quả tất nhiên là chỉ thị của Đường Cảnh Ung sẽ được chứng thực một cách không nóng không lạnh.
Tình huống không nóng không lạnh như vậy chính là một đòn trí mạng với Đường Cảnh Ung, nếu như không có biện pháp đắc lực, chỉ sợ mồi lửa đầu tiên của hắn sẽ bị dập tắt.
Trong đầu liên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-thu-trung-sinh/1107708/chuong-1170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.