Chuyến bay cuối cùng hạ cánh xuống thủ đô nước M, Lâm Thanh Yến ngồi trên chuyến bay kéo dài mười mấy tiếng đồng hồ trong tình trạng mơ hồ, mặc dù rất mệt nhưng một khi nhắm mắt lại, cậu lại nhớ đến những giọng nói và hình ảnh chửi rủa kia.
Chứng mất ngủ của cậu càng ngày càng nghiêm trọng, cuối cùng không có lấy một ngày trong tháng mà cậu ngủ được ngon giấc, chỉ có thể dựa vào thuốc mới có thể ép mình chìm vào giấc ngủ, những cảnh tượng đó vẫn lặp đi lặp lại, mãi mãi không thể thoát khỏi được.
Thời tiết của nước M rất trong lành.
Người đi đường xung quanh đều là người da trắng, mắt xanh, tóc vàng, Lâm Thanh Yến thở phào nhẹ nhõm, cởi bỏ cái khẩu trang cùng mũ lưỡi trai. Gương mặt nhỏ nhắn, xinh đẹp cùng nước da trắng ngần của cậu hiện ra, mái tóc ngắn màu đen mềm mại rũ lòa xòa trước trán, dáng vẻ xinh đẹp nhưng đôi môi mỏng hơi mím lại, xương hàm gầy gò hơi căng ra.
Chàng trai tuy có vẻ mệt mỏi nhưng nhưng sự hấp dẫn của cậu vẫn không hề giảm đi chút nào.
Trái lại còn mang một cảm giác yếu đuối mỏng manh, khiến bất cứ ai nhìn thấy đều muốn bảo vệ che chở cho cậu.
Khuôn mặt xinh đẹp đến từ phương Đông xuất hiện ở một đất nước xa lạ thu hút không ít sự chú ý của những người ngoại quốc, thậm chí còn có người giơ điện thoại lén chụp hình cậu, truyền đến tay Lâm Thanh Yến trong đám đông ồn ào.
Sắc mặt của cậu lập tức tái nhợt đi, rũ mắt
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bi-van-nguoi-ghet-sau-khi-trung-sinh-bao-hong-toan-mang/2147196/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.