Tiếp theo đó là ba năm khổ luyện.
Hàn Thủy ở cấm địa chịu muôn vàn dày vò, còn Chu Nhan thì chuyên tâm nghiên cứu phương pháp giải độc cho Tình ti.
Bao năm qua, kỳ thực bà ta chưa từng ngừng nghĩ đến chuyện này, bà ta không phải người dễ dàng bó tay chịu trói, luôn muốn tìm cách giải độc cho Lý Thời, để hắn có thể sống lâu hơn một chút, đáng tiếc vẫn luôn thiếu một cơ hội, dù thế nào cũng không cách nào hóa giải được.
Độc chưa giải được, người đã khuất núi.
Sư phụ sau khi nhận được thư của bà ta cũng đã giúp đỡ nghiên cứu, hai người lật tung hết y thư, cuối cùng cũng tìm được manh mối, tìm ra được một phương pháp tuy chưa phải hoàn mỹ.
Tình Ti tuy là kỳ độc trong thiên hạ, nhưng không phải là độc nhất vô nhị. Hai người họ cùng lúc hạ một loại độc dược hiếm có khác vào người Hàn Thủy, loại độc này có tác dụng khắc chế với Tình Ti, tuy vẫn phải chịu đựng nỗi đau khổ xé tâm can, nhưng sau vài năm, hai loại độc dược tự triệt tiêu lẫn nhau, dần dần khỏi hẳn, từ nay không còn tái phát nữa.
Loại độc dược khắc chế kia vốn là một loại kỳ hoa do sư phụ gieo trồng từ nhiều năm trước, phải đến lúc Hàn Thủy sắp sửa xuống núi mới vội vàng nở rộ.
Hàn Thủy trúng độc Tình Ti vào đêm trăng tròn, Chu Nhan liền nhân cơ hội đó hạ độc khắc chế cho hắn, bởi vì quá mức nguy hiểm, mà khiến một bàn tay của bà ta bị nhiễm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bia-vo-tu/1715800/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.