Mặt trời dần ngả về tây, màn đêm buông xuống, một vầng trăng sáng rực treo ở chân trời, ánh trăng như nước chiếu rọi toàn bộ đảo Quy Khư, hết thảy bỗng trở nên nhu hòa.
Tiểu Phách Tử cõng Hoài Băng vẫn còn đang hôn mê đưa vào khoang thuyền, giúp nàng thay một bộ xiêm y sạch sẽ, buồn bã rời khỏi, nhìn gương mặt bi thương của Hợp Hoan, nàng vẫn miễn cưỡng cười vui, trong lòng không khỏi nhói lên từng cơn đau đớn.
"Hợp Hoan..."
"Sao?" Hợp Hoan xoay người đưa lưng trước mặt Tiểu Phách Tử, nàng nhìn về phía rừng hoang trên đảo Quy Khư, "Không biết tam tỷ cùng con mọt sách chạy đi đâu rồi, ta thử đi tìm các nàng đi."
"Hợp Hoan, ta cùng đi với ngươi." Tiểu Phách Tử lắc lắc đầu.
Chỉ thấy Hợp Hoan phất tay, không quay đầu lại nhìn Tiểu Phách Tử một lần, "Không cần, ngũ tỷ đang cần ngươi chăm sóc, hơn nữa tối nay nhất định phải sửa thuyền cho xong, nếu không ngày mai không thể khởi hành đến đảo Thiên Khu rồi."
"Hợp Hoan." Tiểu Phách Tử nghẹn ngào gọi, chỉ có thể nặng nề thở dài, "Con mọt sách rất thông minh, có nàng ở đây, tam cô nương sẽ không sao...!nhưng mà...!ta sửa thuyền cần ngươi giúp một tay, Hợp Hoan, ngươi có thể giúp ta được không?"
"Làm sao giúp ngươi?" Hợp Hoan xoay người lại, không nhịn được lạnh lẽo trong lòng.
"Hiện giờ việc cần làm đầu tiên là đổi lại y phục ướt trên người, sau đó chúng ta cùng đi chặt cây." Tiểu Phách Tử gật gật đầu nhìn Hợp Hoan, "Được không?"
"Được." Hợp Hoan xoay người đi đến khoang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bich-hai-quang/1853228/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.